(HBĐT) - Tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng và cao quý luôn hiện hữu trong mỗi con người "Lên non mới biết non cao - Có con mới biết công lao mẹ thầy"… Tình yêu của người mẹ hiền dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Trong không khí vui tươi Kỷ niệm ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, chúng ta lại nhớ về mẹ - người phụ nữ quan trọng nhất của mỗi một con người.

 

Mỗi người trong chúng ta ai cũng được sinh ra, dưỡng dục trong vòng tay âu yếm của mẹ. Trong cuộc đời này, chúng ta có biêt bao người thân yêu, bao nhiêu mối quan hệ xã hội và công việc phải làm nhưng người gần gũi ta nhất, người hiểu và sẵn sàng chia sẽ với ta thì chỉ có mẹ mà thôi.

Hẳn chúng ta không thể nào quên những tháng ngày mẹ mang nặng đẻ đau để cho ta được sống trên đời. Mẹ cho ta một hình hài để sống ; đôi mắt to luôn nhìn thẳng sự đời. Mẹ cho ta một lý trí để biết điều hay, lẽ thật, biết phân biệt đúng sai. Mẹ nuôi dưỡng trái tim ta bằng những câu hát ru ngọt ngào, sâu lắng: Ầu ơ ... ví dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi...”

Chúng ta vẫn còn nhớ mỗi sớm mai thức giấc, khi những cơn gió heo may vừa ùa về đêm qua, bàn tay mẹ đã kịp chở che, ủ ấm con trong lòng. Làm sao quên được mỗi ngày ta được đến lớp, mẹ vẫn tần tảo sớm hôm, đi ngược về xuôi lo cho ta từng miếng cơm manh áo để  rồi Dấu chân mẹ dãi dầu thân cát bụi- Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời”. Những khi trái gió, trở trời, mẹ là người thức suốt đêm thâu để chăm chút cho con… Cứ thế, tình mẫu tử cứ mãi hiện hữu, mãi chở che, vỗ về, yêu thương, trìu mến trên mỗi nẻo đường ta đi.

Tuổi thơ của ta không thiếu những lần phạm phải lỗi lầm. Có thể ta mải chơi với chúng bạn mà quên lối về nhà. Mẹ của ta là người đầu tiên tất tưởi đi tìm. Mẹ cũng là người duy nhất có thể chong đèn ngồi đợi ta suốt đêm dài thao thức mà không một lần khó chịu. Đó dường như là bản chất kỳ lạ của những bà mẹ vậy. Như câu hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: “…Mẹ là gió uốn quanh- Trên đời con thầm lặng- Trong câu hát thanh bình- Mẹ làm gió mong manh…”

Khi ta rời xa vòng tay cha mẹ để bước tiếp những năm tháng học trò ở giảng đường đại học, mẹ vẫn luôn nhắc nhở từng lời ăn, tiếng nói, ứng xử với đời. Mẹ như lo lắng hơn khi thấy những ngày xa nhà trọ học ta gầy hơn, đen hơn nhưng ánh mắt mẹ lại tràn ngập niềm vui khi biết con của mẹ được thầy yêu, bạn mến. Nhìn bảng thành tích học tập của con nước mắt mẹ lại rưng rưng xen lẫn tự hào. Niềm vui một đời của mẹ nhiều khi chỉ đơn giản vậy thôi mà mấy khi chúng ta tự hiểu.

Theo năm tháng, chúng ta lớn lên từng ngày, ta ngỡ như trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn, hiểu đời hơn. Nhưng không. Khi cuộc sống xô bồ, hối hả, công việc cuốn hút ta theo dòng chảy vô cùng tận có bao giờ ta nghĩ về mẹ? Có bao giờ nghe một bản nhạc ngày lễ Vu lan, ta thấy mình hạnh phúc vì có mẹ, có cha? Có bao giờ trên đường đời tấp nập ta vô tình bước qua một dáng hình quen thuộc run rẩy chiều đông? Thật khó. Và chỉ khi chúng ta vấp ngã, chúng ta cảm thấy bế tắc trong đời  thì chúng ta muốn được trở về bên mẹ để được vỗ về, an ủi,  được sẽ chia hoặc đơn giản chỉ để gọi hai tiếng “mẹ ơi”. Những lúc như vậy ta thấy cuộc đời thật thánh thiện và ý nghĩa biết nhường nào.

Mẹ bây giờ đã già lắm rồi. Tóc mẹ đã bạc, da đã mồi.  Dáng đi tất tả ngày xưa đã nhường cho dáng chiều oằn lưng quang gánh. Đôi mắt mẹ đã hằn dấu chân chim.  Theo quy luật nghiệt ngã của thời gian, mẹ không thể ở bên ta mãi mãi và trong những ngày vui như hôm nay, hãy trở về với mẹ như những câu thơ da diết của nhà thơ Đồng Đức Bốn muốn nhắc nhớ mỗi chúng ta:“Cả đời ra bể vào ngòi -Mẹ như cây lá giữa trời gió rung - Cả đời buộc bụng thắt lưng - Mẹ như tằm nhả bông dưng tơ vàng - Đường đời còn rộng thênh thang - Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng trời - Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười - Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương- Bát cơm và nắng chan sương – Đói no con mẹ xẻ nhường cho nhau…” *

 

 

* Trích bài “Trở về với mẹ ta thôi” của nhà thơ Đồng Đức Bốn trong tập thơ “Con ngựa trắng và rừng quả đắng”, NXB Văn Học, 1992.

 

 

                                                    Lam Hồng

 

 

 

Các tin khác


119 cán bộ, công chức, viên chức được bồi dưỡng tiếng dân tộc Mường

Trường Cao đẳng Sư phạm Hòa Bình vừa tổ chức bế giảng lớp bồi dưỡng và cấp chứng chỉ tiếng dân tộc Mường cho cán bộ, công chức, viên chức khóa I, II năm 2023.

Huyện Kim Bôi đẩy mạnh phong trào xây dựng đời sống văn hoá

Hưởng ứng phong trào "Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa”, những năm qua, các cấp, các ngành, xã, thị trấn trên địa bàn huyện Kim Bôi đã cụ thể hóa bằng các hoạt động thiết thực, hiệu quả, góp phần xây dựng tinh thần đoàn kết, giúp nhau giảm nghèo bền vững, xây dựng nếp sống văn minh, môi trường văn hóa lành mạnh, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.

Tết Nhảy - nghi lễ truyền thống của người Dao

Đồng bào dân tộc Dao trong tỉnh gìn giữ được nhiều bản sắc văn hóa độc đáo của dân tộc mình, nhất là trong nghi lễ, tín ngưỡng. Trong đó, Tết Nhảy là nghi lễ quan trọng bậc nhất có từ lâu đời, phản ánh sinh động đời sống tín ngưỡng của người Dao.

Lưu giữ giá trị nền “Văn hóa Hòa Bình” nổi tiếng thế giới

Hoà Bình là vùng đất cổ, với các dải núi đá vôi chạy dọc theo hướng Đông Nam, song song với dải Trường Sơn ở phía Tây đã tạo ra nhiều bồn địa, thung lũng với hệ động, thực vật phong phú. Ngay từ thời tiền sử, con người đã sớm sinh tụ trên mảnh đất này, để lại một nền văn hóa nổi tiếng thế giới - "Văn hóa Hòa Bình" (VHHB).

Du Xuân trẩy hội Bồng Lai

Tọa lạc tại chân núi Đầu Rồng thuộc khu 3, thị trấn Cao Phong (Cao Phong), đền Bồng Lai (còn gọi là Đền Thượng Bồng Lai) nằm trong quần thể di tích quốc gia danh lam thắng cảnh hang động núi Đầu Rồng. Cùng với đền Đông Sơn nằm gần kề, ngôi đền đón người dân và du khách nô nức đến dâng hương, vãn cảnh dịp đầu năm.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục