Cây phượng già góc sân trường năm nay mùa xuân trổ lộc mơn mởn, vòm lá non xanh khéo léo giấu kín những nụ hoa. Vừa nắng lên hôm trước, hôm sau, hoa bung nở, đỏ rực một góc trời. Hoa từng chùm to như mâm xôi gấc hồng tươi. Lũ trẻ vô cùng thích thú. Bọn con gái lớp học trên tầng cạnh cây phượng già mặc định đó là cây hoa của lớp chúng, chúng tạo hàng rào cản bước lũ trẻ không cho qua để ngắm hoa. ở trên tầng 2, cành phượng xòa vào gần lan can, hoa cười trong gió đu đưa, hồng thắm khuôn mặt mấy cô bé học trò láu lỉnh. Lũ trẻ chỉ còn cách ngửa cổ ngắm hoa từ dưới gốc hoặc đứng ra xa ngắm nghía. Góc sân có cây phượng già bỗng trở thành trung tâm. Lũ trẻ dồn về đó đông hơn mọi khi. Tiếng cười đùa râm ran cùng với bản nhạc của ve, đồng thanh vang lên trong các vòm bàng xanh mướt.

 

Mấy hôm nay, gốc phượng vắng bóng bọn trẻ. Hoa đã xoè nở đủ 5 cánh thêm hồng rực. Trên cao, hoa phượng căng mình khoe sắc, lá phượng khiêm nhường nép dưới hoa thành thử chỉ nhìn thấy một màu đỏ rực, tươi rói trong nắng. Chỉ có chùm phượng ở cành la, không thể vươn cao như một ngọn đuốc, chúng bạn chọn cách đuổi nhau chúc xuống như đuôi một chú công, không chen chúc che mất lá mà tận dụng để làm nền cho màu đỏ tươi của hoa trở nên đậm hơn, sắc nét. Bọn trẻ không biết có nhận ra sự đổi thay của cây phượng chỉ qua vài ngày vì chúng bận rộn với kỳ thi cuối năm học. Chỉ có người thầy giáo già lặng ngồi bên bàn làm việc trầm ngâm nhìn ra góc sân có cây phượng già. Ngắm cây, thầy bất chợt nhận ra, từ mùa thu năm trước, cây xơ xác lá rồi lá rụng, dày gốc, bọn trẻ hậm hực mỗi khi phải trực nhật dưới gốc cây. Lá phượng nhỏ, dính, rụng dày từng lớp, vừa quét xong, gió lay, lá lại vàng gốc. Có hôm, nhìn bọn trẻ dứ dứ nắm đấm doạ cây, thầy giáo bật cười. Sang đông, phượng chỉ còn trơ cành, khẳng khiu khắc khổ. Gió không phải vất vả len lỏi cứ lùa qua từng cơn. Phượng kiên gan đứng. Mùa xuân về, trên những cành khẳng khiu bật ra những lộc mầm xanh biếc. Chỉ qua một đêm mưa xuân, nắng sớm bừng lên là phượng tung lá, xanh rì, mơn man, mát rượi. Lá khéo léo giấu nụ để bất chợt xoè nở những đoá phượng hồng tươi khi hạ sang. Lũ trẻ mải mê với những trang vở mỗi ngày đã quên biến sự đổi thay của cây phượng. Chúng quên mất từ bao giờ không phải lo lắng vì gió lại làm lá rụng vàng góc sân chúng vừa quét sạch. Chúng chỉ bất ngờ ồ lên sung sướng, háo hức trầm trồ ngắm hoa. Ngồi ở đây nhìn ra góc sân có cây phượng già, chỉ người thầy giáo già nhận ra bọn trẻ không phải đứa nào cũng háo hức với những chùm phượng đỏ rực. Dưới gốc phượng có 2 chiếc ghế đá tựa lưng vào nhau, mấy cô học trò cuối cấp không rôm rả, ồn ào như các em lớp dưới. Chúng lặng lẽ ngồi, đăm đăm nhìn hoa phượng nở. Chúng ôm ghì quyển sách vào ngực, tựa vào vai nhau. Chỉ có người thầy giáo già biết bọn trẻ đang thì thầm nói với nhau những gì. Hoa phượng, nắng hè, tiếng ve và ký ức cứ hiện hữu hàng năm ở góc sân trường kia. Thời gian đi qua, mái tóc thầy đã bạc và không biết bao nhiêu lần thầy lặng lẽ ngồi đây trầm ngâm nhìn ra góc sân có cây hoa phượng. Cây phượng đã già nhưng năm nào cũng gọi đủ 4  mùa về bên mình. Lũ trẻ cứ lớp này nối tiếp lớp kia quét lá rụng mùa thu, ngắm hoa nở mùa hè và rồi lưu giữ tuổi học trò của mình bên cây phượng từ lúc nào không hay biết. Chỉ khi kỳ thi cuối cùng đến, chúng mới bất chợt nhận ra, nuối tiếc, nhớ nhung.

 

Cây phượng già góc  sân trường đã nở hoa đỏ rực. Cành cao hoa dày vươn lên như ngọn đuốc, cành la xoè nở như những chiếc đuôi công. Năm nay vậy và năm sau vẫn thế, hoa nở gọi mùa hạ sang, hoa nở để ký ức tuổi thơ của lũ trẻ luôn hiện hữu nơi góc sân trường.

 

 

Tản văn của Lê Thanh Hồng

(Trường THCS

thị trấn Kỳ Sơn - Kỳ Sơn)

 

 

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục