(HBĐT)- Được nhóm cử là trưởng nhóm các thành viên đi làm từ thiện ở xã P, ông XX phấn khởi lắm. Lần này, chắc chắn được phát biểu, được lên ti-vi, báo đài. Vì thế, ông mất 5 đêm để soạn sẵn bài phát biểu khoảng 3 trang khá lâm li, thống thiết. Cuối bài còn có một chùm lục bát khoảng 10 câu nói về quá trình quyên góp, ủng hộ của tổ của các gia đình. Ông cũng quan tâm đến phần "khánh tiết”: Nào chuẩn bị quần áo của nhóm, có lô-gô, sắc màu rực rỡ; tóc tai, giày dép cũng được tề chỉnh. Rồi mất 2 ngày để tính toán mua bán các mặt hàng nhu yếu phẩm cần thiết cho bà con, nay cả nhóm đã hòm hòm công việc. Cứ thế là lên đường thôi…Nhưng ông thấy vẫn chưa ổn. À, suýt nữa quên mất, còn công tác tuyên truyền nữa nhỉ…Đã mời báo đài chưa?

-Theo tôi, không thể "áo gấm đi đêm”. Mình phải có kế hoạch tuyên truyền…-Ông XX lên tiếng-Không biết việc đi mời các cơ quan báo chí, bà phó đoàn đã có kết quả chưa nhỉ?

-Mình vẫn làm từ thiện mãi rồi. Cần cái tâm là chính ông à. Mình cứ làm thôi-Bà phó nhóm rụt rè- Việc ông giao, tôi đi tìm hiểu rồi, họ bây giờ đang vật lộn ở vùng lũ, không có thời gian để "phục vụ” riêng đoàn ta đâu…

Một vài ý kiến khác cất lên nhưng không tỏ rõ thái độ nên ông XX tiếp tục có ý kiến:

 -Các ông bà…đúng là tầm nhìn ngắn. Minh làm cả một việc quan trọng thế này mà bàn dân thiên hạ không biết là không thể…Theo tôi, cần cả báo đài tỉnh cũng nên vào cuộc cùng chúng ta…Năm nào chúng ta cũng tự nguyện quyên góp, vận động…Được "lăng xê” một chút có sao…

Lại một loạt ý kiến được nêu lên, nào "Bà con vùng lũ cần nhất là tấm lòng, họ đang đợi chúng ta, lên đường thôi”; " cả tỉnh, cả huyện làm từ thiện chứ riêng gì chúng ta, một phần nhỏ bé thôi”; "mình cứ làm tốt đi, ắt các cơ quan truyền thông sẽ tìm đến mình, hữu xạ tự nhiên hương”. Rồi một giọng chắc nịch cất lên từ cuối hội trường:

 -Người dân vùng thiên tai đang bấn loạn vì tìm người thân, lo dựng nhà dựng cửa mà ta cứ lăn tăn chuyện cần đưa tin, viết bài về chúng ta làm gì. Đáng lẽ hôm qua đã phải lên đường rồi, vậy mà nay vẫn ở đây bàn thảo…Chiều nay phải đi. Tôi nói thế để mọi người cùng suy nghĩ...

Ý kiến này được mọi người ủng hộ bằng một tràng pháo tay. Riêng ông XX thấy như hụt hơi. Bao nhiêu tâm huyết thế là công toi, trôi hết ra sông, ra biển à. Biết ông đang nóng, bà phó đoàn "hạ hỏa” bằng cách:

-Ông ơi, thời buổi công nghệ thông tin, nếu ông XX "máu” tuyên truyền, sao không tận dụng điện thoại tự chụp, tự làm tin trên "Phây-Búc” ấy. Ông XX thấy thế nào? Đoàn ta có mấy điện thoại "xịn" lắm. Chụp nét đanh...

Thế nào nữa, "vắt khế thay chanh” vậy. Có còn hơn không. Ông thở hắt nhẹ mà mặt buồn rười rượi. May còn có "Phây-búc” không thì công toi…

 

                                           Bùi Huy

Các tin khác


Hoa xuyến chi và mẹ

(HBĐT) - Mỗi lần nhìn thấy những người lao động bươn chải trên mọi nẻo đường, tôi lại nghĩ đến những bông hoa nhỏ với màu trắng mong manh. Loài cây dại mọc ở khắp nơi thật thân thuộc và có vẻ đẹp bình dị. Hoa xuyến chi.

Chuyến đi cuối cùng

(HBĐT) - Nắng lên, chỗ tường ấy là một khoảng trống mênh mông. Thì bao năm bộ quân phục ông Lãm vẫn treo ở đấy, gài thêm cái mũ cối. Bà Lãm thường kể với con cháu, hôm xuất ngũ ông về, tiện tay. Mà nhà vắng bàn tay đàn ông, cả bốn bức tường cũng chỉ có mỗi cái đinh ấy.

Nồng nàn giây phút tháng tư

(HBĐT) - Những tia nắng tháng tư đã đổ xuống cánh đồng quê nứt nẻ. Ngày nắng tháng tư ùa về trong tiếc nhớ xa xôi, đám trẻ quê lại rong ruổi trên những cánh đồng, gieo mình xuống dòng sông xanh mát, cùng nhau trèo cây hái trái… Tất cả đã làm nên những ngày tháng tư diệu kỳ trong tôi.

Những bức ảnh...

(HBĐT) - Từng là bạn bè trên mức người quen, gặp là vui, tay bắt mặt mừng. Anh Gh., người đồng hương, là người quảng giao và cũng khá đơn giản. Anh làm tự do và có nhiều đam mê, sở thích. Việc gì anh cũng góp mặt một chút. Năm trước là hội viên hội câu cá - nuôi ong, năm nay là hội chơi "lan rừng phố núi” kiêm hội yêu thích ảnh đen trắng, nhạc Bô-le-rô... Anh lên Facbook "nổ” khá đanh, điểm sơ qua cũng là "mem-bơ” của gần 10 hội xã hội, liên quan đến khá nhiều lĩnh vực thể thao, nghệ thuật, văn hoá tâm linh, phong thủy…

Mừng thọ

(HBĐT) - Mấy bữa nay, anh Th. bấn lên vì chuyện làm mừng thọ cho bố đẻ. Mừng quá, cụ 80 tuổi rồi mà vẫn tinh anh lắm, vẫn đọc báo, tập dưỡng sinh. Buổi chiều, cụ vẫn 2 vòng đi bộ quanh vườn nghe chim chóc véo von. Bạn già đến chơi có thể đàm đạo chuyện nước nhà, chuyện thế giới… Cũng mừng các con đều ổn ở mọi khía cạnh…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục