Đám cưới truyền thống của người Mường được tái hiện trong dịp lễ hội của tỉnh. Ảnh: P.V

Đám cưới truyền thống của người Mường được tái hiện trong dịp lễ hội của tỉnh. Ảnh: P.V

(HBĐT) - Người Mường giữa các vùng ngày xưa đi lại rất khó khăn, điều kiện giao lưu đâu phải dễ dàng. Người Mường lại không có chữ viết. Vì thế, tiếng Mường cơ bản là thống nhất. Mỗi vùng, mỗi Mường tuy cách phát âm có thể khác nhau và có một số từ khác nhau khi cùng chỉ một con vật, một sự việc nhưng nói chung người Mường khi nói với nhau đều hiểu nhau hơn.

 

Đó là cái cơ bản tạo ra nền văn hóa chung, người ta đã biết đến người Mường Hòa Bình có nền văn hóa phong phú và đa dạng đậm đà sắc thái dân tộc, có nhiều sự tích cốt truyện bằng thơ nổi tiếng như: út Lót - Hồ Liêu, Hùy Nga - Hai Mối, Vườn Hoa - núi Cối, Khẳm khắc - A Nàng, nàng ờm, con Côi... Những bản trường ca “Đẻ đất - đẻ nước”, ẳm ệt Luông đã trở thành cuốn sử thi nổi tiếng để lại muôn đời sau cho con cháu đất Mường. Đó là chưa kể đến những làn điệu dân ca, múa, thường rang, cồng  chiêng, nhị, sáo, đàn... Từ trong cuộc sống đấu tranh với thiên nhiên, với các thế lực áp bức xã hội từ trong sinh hoạt văn hóa, những trải nghiệm, những suy ngẫm, phán đoán dần dần được rút ra và được diễn đạt bằng câu chữ với lời hay, ý đẹp để giữ mãi cho con cháu mai sau. Đó là thực tế đòi hỏi của cuộc sống con người. Những câu “tục ngữ” là những “câu ví”, “câu nói” của nhân dân... được tỉnh lược gọn gàng, hàm súc để đúc kết một kinh nghiệm, một phán đoán có hàm ý khuyên răn chỉ bảo: Tục ngữ Mường đó là một kho trí tuệ, kho “cái khôn”, “cái khéo” của  người Mường.

Trong gia đình người Mường, cha mẹ thương yêu con, làm lụng vất vả “Đùm cơm vạt áo, gói gạo chéo khăn” để nuôi con khôn lớn. Khi còn nhỏ thì “Bố bế, mẹ mang”, không có gì quý hơn con cái trong nhà:

Của bằng núi, bằng non, chẳng bằng nghe con học nói

Con là khúc ruột

Thương yêu con cái, nhưng phải dạy dỗ học hành bởi vì “nhỏ không dạy, lớn vin gãy cành”:

Con rèn thì hơn, con cưng dễ hỏng.

Con cái đối với cha mẹ thì một mực mến thương, kính trọng:

Công cha bằng bể, công mẹ bằng trời

Có bố, có mẹ như nhà có rường, cột.

 Mất cha, mất mẹ như người trèo cây cao mà không có cành chạc.

Đối với anh em:

Có anh, có em như trăng có sao.

Anh em “Khi giận thì mắng, khi lặng thì thương” và rồi có phải mắng nhau thì cũng tự nhủ:

Nói nhau đừng nói nặng

Mắng nhau đừng mắng đau (mắng nghĩa là chửi)

Đời còn có lúc thương nhau trở lại.

Có phải “chém nhau” thì:

Chém nước không lìa (chém nghĩa là chặt)

Chặt nước không đứt.

Và anh em:

Chém nhau đằng sống (chặt nhau bằng sống dao)

Không ai chém nhau bằng lưỡi.

Đối với nghĩa vợ, đạo chồng cho thấy:

Có vợ, có chồng như rằm có trăng

Con là khúc ruột, chồng là gân cốt

Trong thành ngữ Mường có nói đến “Kiệp cài ngải dôông” như đạo nghĩa vợ chồng. Trong xã hội cũ người ta hay nói đến “của” và “công” thì cả tục ngữ Việt và Mường cùng nói “của chồng công vợ” (của đàn ôông, côông đàn bà), yêu thương vợ, cũng yêu quê vợ, cha mẹ anh em bên vợ” Sương ló cặn ná, sương bá cặn cú môống” (thương lúa nhớ đồng, thương vợ ngóng về bên ngoại).

 Tục ngữ Mường đề cập đến quan hệ ứng xử với cộng đồng xã hội khá đậm nét. Dường như mối quan hệ giữa các Mường với nhau:

Gà rừng gáy ở quê người

Cũng là báo sáng đất trời Mường ta

Anh em “Làng trên lũng dưới” thì:

Anh xa làng cũng thương

Em xa mường cũng quý.

Anh em ruột rà có thể ở xa, nhưng anh em láng giềng sớm tối có nhau:

Anh em xa không bằng ba nhà chung rộc. (chung rộc: nghĩa là chung chòm, chung xóm).

Hay: Anh em bên chân thang rãnh nước

Sớm chiều sau trước có nhau.

Chia xẻ với người bà con chung quanh khi có của ngon, vật lạ:

ăn đi thành bã thành hèm

Xẻ chia nên chị, nên em một nhà.

Khi vui thì thế, khi buồn thì cũng cùng xẻ chia. Người Mường không chỉ để tang cho cha mẹ, người thân mà còn để tang cho người làng và cả người ăn mày xấu số:

Để tang cho bố mẹ mười hai tháng

Để tang người làng ba mươi ngày

Để tang cho người ăn mày một buổi...

Văn hóa ứng xử Mường trong tục ngữ có không ít câu nói tới sự ứng xử. Để có ăn và sống, qua thực tế rút ra bài học:

Khốn khó mới có miếng ăn

Đào giếng mà uống, vỡ ruộng mà ăn.

Cuộc sống có thể có lúc khó khăn, cần sự giúp đỡ của người thân, nhưng cũng thấy rằng:

Của mình làm ra ăn no

Của người cho là của ăn nếm.

Hay: Muốn ăn quả ngọt phải trèo.

Ngay khi cha mẹ giàu có để lại của chìm, của nổi cho mình thì đâu phải ngồi tận hưởng mà vẫn phải tự mình làm ra, nếu không cũng sẽ là không có gì:

Của mình làm ra như nước trong nguồn

Của bố mẹ để lại mòn dần như hoa chuối rừng xanh.

Cuộc đời con người không phải lúc nào cũng đều gặp thuận lợi, mặc dù ai cũng muốn như thế nhưng khó khăn có khi vẫn là một thực tế. Trong điều kiện hoàn cảnh đó, bản thân phải có cách ứng xử. Cách ứng xử tốt nhất là bình tĩnh, không nao núng, vươn lên, không chịu buông xuôi.

Thấy khốn khó đừng vội  núng nao

Đời còn có lúc ngồi giường cao chiếu rộng.

Con người có lúc cũng làm nên, giàu có thì phải ứng xử với nó và với người chung quanh như thế nào?

Làm thế nào để đúng với đạo làm người:

Thấy giàu đừng vội khoe khoang, thấy sang đừng vội mừng

Trời còn bưng lên, đặt xuống

Bưng lên chiều luống

Đặt xuống chín đêm mười ngày.

Và con người muốn nên người đâu có dễ dàng, đơn giản, có khi phải:

Chín chìm chín nổi chín lênh đênh

Mười hai gập ghềnh mới nên thân người...

 

                                                       Bùi Thị Điền (T.T.V)

 

 

Các tin khác

Ban tổ chức trao giấy khen cho các tác giả có tác phẩm đoạt giải.
Học sinh trường THCS Kim Tiến (Kim Bôi) trong buổi tiếp nhận giấy vụn, vỏ lon thu được từ phong trào “kế hoạch nhỏ”.
Cán bộ Hội LHPN tỉnh trao đổi thông tin, tuyên truyền phổ biến giáo dục pháp luật đến các hội viên phụ nữ xã Thống Nhất (TPHB). Ảnh: T.H
Tiết mục tuyên truyền Luật ATGT đoạt giải A tại hội thi.

Xúc động với vở diễn "Hồ Chí Minh - Hồi ức màu đỏ"

Chào mừng kỷ niệm 122 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2012), tối 12/5, tại Trung tâm Văn hóa thành phố Huế, Nhà hát nghệ thuật Ca kịch Huế đã tổ chức biểu diễn và phát sóng trực tiếp trên VTV1 vở diễn "Hồ Chí Minh - Hồi ức màu đỏ."

Hưng Yên: Chuẩn bị xuất bản cuốn sách Phố Hiến

Theo Ủy ban Nhân dân tỉnh Hưng Yên, tỉnh chuẩn bị xuất bản cuốn sách Phố Hiến nhằm tái hiện một cách tổng thể về trang sử Phố Hiến qua các chặng đường phát triển, qua đó giúp bà con nhân dân tìm hiểu sâu hơn về văn hóa lịch sử, mảnh đất con người nơi đây.

Hoa dâu da gọi mùa hè về

(HBĐT) - Tháng 5, bừng lên những tia nắng vàng rực rỡ. Cây xà cừ vừa qua mùa thay lá, vẫn còn sót lại đâu đây những chiếc lá vàng tả tơi bay rồi vô tình liệng trên vai áo người qua. Cây phượng nhỏ góc sân trường cũng đang vươn mình rung rinh những cánh lá xanh non, mềm mại. Ai cũng hối hả với những dự định của riêng mình, trong cuộc sống gấp gáp, con người cũng cần có những phút giây tĩnh lặng để lấy lại thăng bằng. Riêng với học trò, thời gian vào những ngày tháng 5 dường như trôi nhanh hơn.

Chị thủ quỹ sống trong sạch

(HBĐT) - Đã 3 tháng nay, ông Lê Thanh ở tổ 14, phường Phương Lâm (TPHB) bị cơn tai biến mạch máu não gây đột qụy được phát hiện sớm; xử lý cấp cứu điều trị kịp thời và thực hiện chế độ luyện tập thường xuyên. Bệnh của ông nay đã phục hồi tới 70%.

Bộ CHQS tỉnh: Xây dựng 14 mô hình “làng, bản văn hóa - quốc phòng” ở địa bàn đặc biệt khó khăn

(HBĐT) - Hai năm qua, Bộ CHQS tỉnh đã chỉ đạo cơ quan quân sự các cấp phối hợp chặt chẽ với các ban, ngành, đoàn thể tham mưu cho cấp uỷ, chính quyền địa phương chỉ đạo và tổ chức triển khai thực hiện có hiệu quả Đề án “Xây dựng mô hình làng, bản văn hoá - quốc phòng ở địa bàn đặc biệt khó khăn trong khu vực phòng thủ tỉnh Hoà Bình” gắn với chương trình xây dựng NTM.

Tôi không tưởng tượng được người Việt hát hay thế!

Hàn Quốc đã có buổi phô diễn âm nhạc đỉnh cao của mình tại phòng hòa nhạc Học viện âm nhạc Quốc gia Việt Nam tối 8/5.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục