Khi chiếc xe tăng có mặt ở Buôn Ma Thuột
Đá núi Trường Sơn đã mòn dấu chân người
Những người lính vừa tròn hai mươi tuổi
Bước vào mùa xuân đẹp nhất cuộc đời.
Từ bếp lửa nhà sàn mế vẫn đinh ninh
Đoàn quân của con sẽ tiến vào Dinh Độc Lập
Chiếc khăn em thêu, ngày thống nhất
Anh mở trong bàn tay giữa nắng Sài Gòn
Gió vẫn thổi trên những chiếc lá non
Không còn phải ngụy trang cho trận địa
Những người lính đi như cơn gió
Ào ạt tiến về, Thành phố được hồi sinh
Đã hơn bốn mươi năm vẫn một dấu son
Trên bản đồ lịch sử
Ngày của những tuổi hai mươi bất tử
Lặng lẽ hành quân vào trái tim người.
Bùi Việt Phương