(HBĐT) - Tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng và cao quý luôn hiện hữu trong mỗi con người "Lên non mới biết non cao - Có con mới biết công lao mẹ thầy"… Tình yêu của người mẹ hiền dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Trong không khí vui tươi Kỷ niệm ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, chúng ta lại nhớ về mẹ - người phụ nữ quan trọng nhất của mỗi một con người.
Mỗi người trong chúng ta ai cũng được sinh ra, dưỡng dục trong vòng tay âu yếm của mẹ. Trong cuộc đời này, chúng ta có biêt bao người thân yêu, bao nhiêu mối quan hệ xã hội và công việc phải làm nhưng người gần gũi ta nhất, người hiểu và sẵn sàng chia sẽ với ta thì chỉ có mẹ mà thôi.
Hẳn chúng ta không thể nào quên những tháng ngày mẹ mang nặng đẻ đau để cho ta được sống trên đời. Mẹ cho ta một hình hài để sống ; đôi mắt to luôn nhìn thẳng sự đời. Mẹ cho ta một lý trí để biết điều hay, lẽ thật, biết phân biệt đúng sai. Mẹ nuôi dưỡng trái tim ta bằng những câu hát ru ngọt ngào, sâu lắng: “Ầu ơ ... ví dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi...”
Chúng ta vẫn còn nhớ mỗi sớm mai thức giấc, khi những cơn gió heo may vừa ùa về đêm qua, bàn tay mẹ đã kịp chở che, ủ ấm con trong lòng. Làm sao quên được mỗi ngày ta được đến lớp, mẹ vẫn tần tảo sớm hôm, đi ngược về xuôi lo cho ta từng miếng cơm manh áo để rồi “Dấu chân mẹ dãi dầu thân cát bụi- Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời”. Những khi trái gió, trở trời, mẹ là người thức suốt đêm thâu để chăm chút cho con… Cứ thế, tình mẫu tử cứ mãi hiện hữu, mãi chở che, vỗ về, yêu thương, trìu mến trên mỗi nẻo đường ta đi.
Tuổi thơ của ta không thiếu những lần phạm phải lỗi lầm. Có thể ta mải chơi với chúng bạn mà quên lối về nhà. Mẹ của ta là người đầu tiên tất tưởi đi tìm. Mẹ cũng là người duy nhất có thể chong đèn ngồi đợi ta suốt đêm dài thao thức mà không một lần khó chịu. Đó dường như là bản chất kỳ lạ của những bà mẹ vậy. Như câu hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: “…Mẹ là gió uốn quanh- Trên đời con thầm lặng- Trong câu hát thanh bình- Mẹ làm gió mong manh…”
Khi ta rời xa vòng tay cha mẹ để bước tiếp những năm tháng học trò ở giảng đường đại học, mẹ vẫn luôn nhắc nhở từng lời ăn, tiếng nói, ứng xử với đời. Mẹ như lo lắng hơn khi thấy những ngày xa nhà trọ học ta gầy hơn, đen hơn nhưng ánh mắt mẹ lại tràn ngập niềm vui khi biết con của mẹ được thầy yêu, bạn mến. Nhìn bảng thành tích học tập của con nước mắt mẹ lại rưng rưng xen lẫn tự hào. Niềm vui một đời của mẹ nhiều khi chỉ đơn giản vậy thôi mà mấy khi chúng ta tự hiểu.
Theo năm tháng, chúng ta lớn lên từng ngày, ta ngỡ như trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn, hiểu đời hơn. Nhưng không. Khi cuộc sống xô bồ, hối hả, công việc cuốn hút ta theo dòng chảy vô cùng tận có bao giờ ta nghĩ về mẹ? Có bao giờ nghe một bản nhạc ngày lễ Vu lan, ta thấy mình hạnh phúc vì có mẹ, có cha? Có bao giờ trên đường đời tấp nập ta vô tình bước qua một dáng hình quen thuộc run rẩy chiều đông? Thật khó. Và chỉ khi chúng ta vấp ngã, chúng ta cảm thấy bế tắc trong đời thì chúng ta muốn được trở về bên mẹ để được vỗ về, an ủi, được sẽ chia hoặc đơn giản chỉ để gọi hai tiếng “mẹ ơi”. Những lúc như vậy ta thấy cuộc đời thật thánh thiện và ý nghĩa biết nhường nào.
Mẹ bây giờ đã già lắm rồi. Tóc mẹ đã bạc, da đã mồi. Dáng đi tất tả ngày xưa đã nhường cho dáng chiều oằn lưng quang gánh. Đôi mắt mẹ đã hằn dấu chân chim. Theo quy luật nghiệt ngã của thời gian, mẹ không thể ở bên ta mãi mãi và trong những ngày vui như hôm nay, hãy trở về với mẹ như những câu thơ da diết của nhà thơ Đồng Đức Bốn muốn nhắc nhớ mỗi chúng ta:“Cả đời ra bể vào ngòi -Mẹ như cây lá giữa trời gió rung - Cả đời buộc bụng thắt lưng - Mẹ như tằm nhả bông dưng tơ vàng - Đường đời còn rộng thênh thang - Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng trời - Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười - Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương- Bát cơm và nắng chan sương – Đói no con mẹ xẻ nhường cho nhau…” *
* Trích bài “Trở về với mẹ ta thôi” của nhà thơ Đồng Đức Bốn trong tập thơ “Con ngựa trắng và rừng quả đắng”, NXB Văn Học, 1992.
Lam Hồng
(HBĐT) - Từ ngày 10- 13/10, Sở VH-TT&DL mở lớp truyền dạy cồng chiêng và múa dân gian dân tộc Mường cho 40 học viên thuộc 2 xóm Bờ và Rường, xã Trung Bì (Kim Bôi) năm 2014.
(HBĐT) - Ngày 13/10, tại xã Yên Hoà, Trung tâm Văn hoá - Thể thao huyện Đà Bắc tổ chức giải bóng chuyền và đêm văn nghệ tuyên tuyền “Vì biển đảo thân yêu”. Tham gia có các đơn vị cụm II, gồm 7 xã: Yên Hoà, Đoàn Kết, Trung Thành, Vầy Nưa, Tiền Phong, Tân Minh, Đồng Ruồng.
(HBĐT) - Đồng chí Bùi Văn Mựn, Phó Trưởng ban Vì sự tiến bộ phụ nữ (VSTBPN) huyện Lạc Sơn khẳng định: Thực hiện các mục tiêu của chiến lược quốc gia về bình đẳng giới (BĐG), trong những năm qua, Ban VSTBPN huyện đã tham mưu cho UBND huyện đề ra các giải pháp phát triển KT-XH gắn với thực hiện bình đẳng của phụ nữ về lao động, việc làm, CSSK, văn hóa, thể thao, gia đình, tham gia vào bộ máy lãnh đạo nhằm tăng cường BĐG, nâng cao vị thế của người phụ nữ.
(HBĐT) - Chào Hà Nội, trái tim của cả nước tròn 60 năm giải phóng đang thăng hoa, khởi sắc trên con đường đổi mới làm rạng rỡ thêm truyền thống hào hùng ngàn năm Thăng Long, Đông Đô, Hà Nội.
(HBĐT) - “Hiện nay, đời sống của người dân có nhu cầu rất lớn về giải trí, nâng cao đời sống tinh thần. Chính vì vậy, phong trào văn hóa, văn nghệ (VH-VN) quần chúng cũng ngày càng phát triển. Bên cạnh đó, VH - VN đã có những đóng góp tích cực vào tuyên truyền chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước đến với người dân” - Đồng chí Bùi Mạnh Hùng, Giám đốc Trung tâm VH - TT huyện Tân Lạc cho biết.
(HBĐT) - Trong quá trình thực hiện, các tiêu chí trong bộ tiêu chí quốc gia về xây dựng NTM khi được áp dụng vào thực tiễn tại một số địa phương đã bộc lộ bất cập, không phù hợp. Ban chỉ đạo NTM các địa phương đã có kiến nghị điều chỉnh. Một trong các tiêu chí đó có tiêu chí số 6 về cơ sở vật chất (CSVC) văn hóa. Tuy tiêu chí này đã được điều chỉnh nhưng khi triển khai ở nhiều địa phương vẫn gặp nhiều khó khăn. Đến nay, cả tỉnh chưa có xã nào đạt tiêu chí số 6 về CSVC văn hóa.