Đêm ấy rơm thơm níu hương quỳnh
Trăng soi thấp thoáng dáng người xinh
Bên sàn mấy người thăm làng mới
Câu Ví quê mình bay lung linh.
Cửa voóng cao cao đèn vẫn thức
Núi biếc nghiêng theo dãy tre làng
Sao khuya lóng lánh vờn đàn cá
Câu ví dâng tràn chảy mênh mang…
Quê hương núi đứng bên làng
Hồng bì ngòn ngọt lúa vàng chân khe
Lao xao ngô đón mùa về
Thác Thăng Thiên đổ suối quê sóng trào.
Cầu làng ai cởi áo đào
Bồi hồi nhịp trẻ lạc vào vườn xuân.
Mông Hóa hương tỏa xa gần
Tròn căng vườn quả, quây quần hoa quê.
Trần Quốc Dũng