Nét duyên con gái xứ Mường
Dịu dàng, đằm thắm, lời thương
ngọt ngào
Khách đến mời nước, mời trầu,
Rượu cần tay vít say câu ân tình.
Em chẳng dám nhận đẹp xinh
Chỉ là bản sắc lung linh lưu truyền
Mà sao em vẫn cứ duyên
Đồng quê cấy hái dệt nên mùa vàng
Bàn tay nhỏ nhắn giỏi giang,
Tiếng chiêng, lời hát xốn xang
điệu xoè.
Xuân về rộn rã sắc bùa
Em là hoa của bốn mùa quê hương.
Bùi Mãnh Liệt