Đưa em thăm làng nước quê anh
Sau bão giông, mưa chiều, nắng xế
Làng Bôi Câu ngoái nhìn Khụ Lẻ
Suối Cháo khăn áo về làm ngã ba sông!
Bến Bôi Câu nước biết sâu nông
Vua Dịt Dàng vớt “
Cát vàng từ mồ côi của đá
Theo “cổn chu kéo lội” về nơi bóng cả kinh kỳ
Cầu Lạng nhiều năm nâng gót người về
Mới biết sông Bôi dãi dầu mưa nắng
Bến Bôi Câu còn ai xuống tắm
Khụ Dọi bao đời lẻ bóng, nắng vàng hoe
Mình em theo bước anh về
Hỏi ai người đặt tên quê anh đó
Người tuổi cao “chẳng tài nào” nhớ nữa
Mở mắt nhìn trời đã có Kim Bôi
Hai ta lẩn khuất dưới bóng đồi
Về bến Bôi Câu soi vào đáy nước
Tìm bóng tiền nhân ngàn năm trước
Ai nâng “chén vàng” từ đáy sông Bôi?
Đinh Đăng Lượng