Được rèn luyện từ thực tế chiến đấu, LLVT và dân quân du kích tỉnh ta đã có bước trưởng thành vượt bậc trong thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, bảo vệ quê hương.
Thực hiện dã tâm xâm lược nước ta một lần nữa, sau khi nổ súng đánh chiếm Thủ đô Hà Nội, thực dân Pháp tiến hành đánh chiếm các địa phương lân cận. Tháng 8/1948, quân Pháp tiến theo Quốc lộ 6 đánh chiếm Lương Sơn, Kỳ Sơn. Sau đó thực dân Pháp thiết lập 30 vị trí, tháp canh để bảo vệ hành lang Quốc lộ 6 và vùng chiếm đóng. Tính đến cuối năm 1948, quân Pháp đã chiếm đóng 2/3 đất đai ở Hòa Bình, kiểm soát toàn bộ các tuyến quốc lộ 6, 12, 15. Từ đó, chúng thực hiện âm mưu xây dựng Hòa Bình thành "bức tường thép bên sông Đà”, chia cắt chiến trường Bắc Bộ, chặt đứt con đường liên lạc giữa Liên khu 3, Liên khu 4 với Việt Bắc và Tây Bắc của ta. Tại Hòa Bình, chúng bố trí 1.200 quân, trong đó phần lớn là lính lê dương âu - Phi. Đồng thời thiết lập 47 vị trí đóng quân theo các trục đường giao thông quan trọng để bảo vệ khu vực chiếm đóng ở Hòa Bình...
Trước tình hình trên, tuy với lực lượng ít, vũ khí thô sơ nhưng LLVT tỉnh đã không nao núng, hạ quyết tâm chiến đấu, giành dân, bám đất. Thực hiện chủ trương đó, quân và nhân dân các dân tộc trong toàn tỉnh đã đẩy mạnh chiến tranh du kích, tổ chức đánh địch mọi nơi, mọi lúc nhằm tiêu hao sinh lực và làm cho địch mất thế ổn định, thu hẹp phạm vi chiếm đóng. Các đơn vị bộ đội địa phương, dân quân du kích đẩy mạnh chiến tranh du kích đánh địch. Các cuộc vũ trang tuyên truyền, diệt tề, trừ gian, diệt ác, quấy rối vị trí chiếm đóng của địch, phục kích đánh mìn trên các tuyến đường giao thông... liên tiếp nổ ra ở khắp nơi từ Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Mai Đà; từ Quốc lộ 6, Quốc lộ 12 đến Quốc lộ 15. Tiêu biểu là các trận đánh của Đại đội 16 Kỳ Sơn bảo vệ tuyến giao thông huyết mạch lên Việt Bắc; các trận đánh phục kích, đánh mìn của du kích ở các huyện Mai Đà, Lạc Sơn, Kỳ Sơn, Lương Sơn. Tiêu biểu như lực lượng du kích tập trung do Triệu Phúc Lịch chỉ huy ở xã Toàn Sơn (Đà Bắc) đã tiêu diệt hàng trăm tên địch, lực lượng du kích ở xã Phú Cường (gồm Hợp Thành, Hợp Thịnh - Kỳ Sơn ngày nay) phục kích, đánh chìm tàu chiến của địch trên sông Đà. Càng chiến đấu, LLVT tỉnh càng mạnh và nhanh chóng có những bước trưởng thành vượt bậc. Đến giữa năm 1949, một số đội du kích ở các địa phương bước đầu đã độc lập và chủ động đánh tập kích vào vị trí đóng quân của địch như du kích tập trung huyện Kỳ Sơn tập kích vị trí đóng quân của địch ở xóm Giớn, xã Cao Phong (thuộc xã Bắc Phong - Cao Phong ngày nay). Mặc dù còn gặp rất nhiều khó khăn nhưng đến giữa năm 1949 toàn tỉnh đã xây dựng được 5 đại đội bộ đội địa phương với 549 CB, CS.
Cùng với xây dựng và phát triển lực lượng bộ đội địa phương, lực lượng dân quân du kích cũng được mở rộng và phát triển nhanh. Vũ khí trang bị được cung cấp bổ sung. Từ đó đã nâng cao hiệu quả chiến đấu của các đơn vị LLVT tỉnh. Phong trào chiến tranh du kích phát triển mạnh mẽ, ngày càng rộng khắp và hiệu suất chiến đấu ngày càng cao. Phong trào đánh địch của du kích cũng phát triển mạnh. Có khi chỉ với một đơn vị du kích nhỏ ở thôn, xóm cũng có thể tổ chức phục kích, đánh các tốp địch đi lùng sục, cướp bóc như du kích xã Bình Cảng (Lạc Sơn), du kích xóm Ba, xã Mông Hóa (Kỳ Sơn)... Các trận chiến đấu chủ yếu diễn ra trên các trục đường giao thông quan trọng, tiến công vào hàng ngũ ngụy quyền, diệt trừ bọn tề gian ác. Đáng nói, thời kỳ này hầu như các cuộc hành quân, vận chuyển của địch thường xuyên vấp phải các trận phục kích, đánh phá của bộ đội và du kích địa phương.
(HBĐT) - Anh giết em, vợ giết chồng, con giết bố... Những vụ án đau lòng xảy ra không phải là hiếm trên địa bàn tỉnh thời gian qua. Từ đó gióng lên hồi chuông báo động về tình trạng giết người do các nguyên nhân xã hội...