Chiếc cọn nhẫn nại miệt mài
Đêm ngày cõng những ống nước
Đổ vào mương nuôi no chân ruộng lúa
Âm thầm không tính tháng, tính ngày
Người mẹ trẻ qua đây
Bắp chân trần lội qua dòng suối
Cõng trên lưng em nhỏ đến trường
Người mẹ trẻ lặng lẽ, thân thương
Vẫn nụ cười vui, không một lời than vãn
Rét mùa đông, buốt chân dầm nước
Nhưng trên lưng có bếp lửa ấm nồng
Người mẹ trẻ nhìn con âu yếm thì thầm
Ở đời mỗi người một việc
Cọn nước tưới lúa tốt tươi
Còn em nhẫn nại cho đời mai sau.
Văn Song