Bị cáo Quyên và Tám trong phiên tòa sáng 3-3

Bị cáo Quyên và Tám trong phiên tòa sáng 3-3

Vụ án phức tạp, đặc biệt nghiêm trọng về mặt pháp luật cũng như luân thường đạo lý, liên quan đến sinh mệnh, tương lai của nhiều người. Tiếc là, các cơ quan tiến hành tố tụng tỉnh Vĩnh Long chưa làm hết trách nhiệm

Phiên tòa kết thúc. Hai bị cáo Huỳnh Văn Quyên (SN 1962, ngụ Vĩnh Long) và Lê Thị Tám (SN 1967, vợ Quyên) (Báo NLĐ đã thông tin ngày 4-3) chỉ kịp nhìn lướt qua gương mặt đầm đìa nước mắt của hai con trước khi bị dẫn đi. Vụt chạy đến bên cửa sổ để được nhìn cha mẹ thêm một lần nữa, Huỳnh Thị Ngọc Trâm ôm mặt nức nở. Khoảnh khắc ấy, tôi đã do dự trước khi quyết định đưa máy ảnh lên chụp. Có bất nhẫn không? Nhưng tôi không thể làm khác được, để rồi chẳng thể nào đủ can đảm mở lời hỏi thêm em về cuộc sống hiện tại. Cho mãi đến hôm sau, tôi mới liên lạc lại với em.

Cú sốc nghiệt ngã


Đúng như những gì tôi nhìn thấy ở Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM ngày 3-3, Trâm là một cô bé rất hiểu chuyện, được giáo dục khá kỹ càng, học hành đến nơi đến chốn, cho dù ngay khi chưa kịp trưởng thành em đã gặp phải một cú sốc lớn đến mức nghiệt ngã: cha mẹ cùng bị bắt và bị kết tội giết người và người bị giết lại là bà nội của em.


Nội dung vụ án

TAND tỉnh Vĩnh Long nhận định do mâu thuẫn với mẹ về những sinh hoạt trong cuộc sống cộng với việc không đồng ý mẹ bán đất chia cho các chị, Huỳnh Văn Quyên đã bóp cổ mẹ trong sự giúp sức của vợ (giữ chân nạn nhân), sau đó dùng xuồng bơi ra sông ném thi thể. HĐXX tuyên phạt bị cáo Quyên tù chung thân và Tám 13 năm tù cùng về tội giết người. Cho rằng mức án chưa tương xứng, VKSND tỉnh Vĩnh Long kháng nghị tăng hình phạt tử hình đối với bị cáo Quyên.

Những ngày đầu bị bắt cũng như tại các phiên xử sơ thẩm và phúc thẩm, cha mẹ Trâm luôn kêu oan, không thừa nhận. Động cơ giết người vì mâu thuẫn khó được chấp nhận, khi tất cả những người trong gia đình bên nội đều khẳng định không hề có mâu thuẫn nào giữa nạn nhân và hai bị cáo. Lý giải vì sao về sau lại có những lời khai nhận tội, các bị cáo cho rằng do bị ép cung, mớm cung.
 
Hồ sơ thể hiện với những lần có luật sư tham gia thẩm vấn, hai bị cáo không thừa nhận hành vi và luôn khẩn thiết kêu oan. Chỉ một lần, bị cáo Quyên nhận hết tội về mình, bởi hy vọng vợ được tại ngoại. Ngược lại, ở các bản cung bị cáo nhận tội lại không có mặt luật sư và những lời khai này lại khác nhau, thậm chí mâu thuẫn về không gian, thời gian, cách thức thực hiện hành vi...


Đặc biệt, có những bản cung bên dưới bị cáo ghi thêm: “Lời nhận tội của tôi là theo lời của cán bộ điều tra”. Đó là chưa kể trong quá trình tiến hành điều tra, CQĐT đã quá cẩu thả, sai sót (trong việc thu giữ đồ vật nghi ngờ liên quan đến vụ án, truy tìm đôi bông tai đã mất của nạn nhân, thực nghiệm điều tra, đối chất lời khai...); nhiều vi phạm về tố tụng trong hỏi cung.

Ngay cả việc xét xử bị cáo tội danh giết người với khung hình phạt chung thân, tử hình nhưng vắng mặt luật sư, TAND tỉnh Vĩnh Long vẫn tiến hành xét xử. Một điểm không thể không nhắc đến chính là nhân chứng duy nhất trong vụ án. Sự xuất hiện của nhân chứng giữa đêm khuya và những gì nhân chứng trình bày tại phiên tòa phúc thẩm khiến người nghe có quyền nghi ngờ về tính xác thực của lời khai...


Huỳnh Thị Ngọc Trâm bật khóc khi nhìn cha mẹ bị dẫn đi


Chỉ được nhìn nhau


Vậy mà vụ án kéo dài đã hơn 3 năm. Cũng từng ấy thời gian Trâm và các em không được gặp mặt cha mẹ, trừ những lần mở phiên tòa. Mà những lần ấy, gia đình họ chỉ được nhìn nhau, không thể hỏi thăm lấy một lời. “Thấy cha mẹ bị dẫn lên xe tù, em không chịu nổi, ruột gan rối bời. Thương cha mẹ chưa nguôi, nỗi đau mất bà nội lại ngậm nỗi oan không biết giãi bày với ai...”, Trâm xót xa.


Cha mẹ bị bắt khi em đang học năm thứ nhất đại học, người em gái kế học lớp 10 và em trai út học lớp 7. Hôm nghe tin cha mẹ bị bắt, đầu óc em trống rỗng, không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Về đến nhà, thấy bà ngoại nằm khóc, hàng xóm bàn tán xầm xì, em cứ ngỡ đang ở trong một cơn ác mộng để rồi chới với, tổn thương trước sự thật tàn khốc và ánh mắt rẻ khinh, xa lánh của những người xung quanh.
 
Công an đến trường mời em về làm việc, thầy cô, bạn bè đều biết chuyện, những ngày tháng sau đó, Trâm và các em chẳng thể học nổi, việc học cứ thế tụt dốc. “Đã có lúc em định bỏ học vì không chịu nổi ánh mắt của những người xung quanh. Lúc đó vừa đau vừa tủi nhục lại vừa căm phẫn”, em bật khóc khi nhớ lại ngày tháng kinh hoàng đó.


Bây giờ, cũng đã có nhiều người hiểu chuyện, gia đình nội, ngoại hai bên bảo bọc, khuyên nhủ, Trâm và các em phần nào đã lấy lại thăng bằng. Có điều, chị em phải mỗi đứa một nơi, đứa cậy nhờ ngoại, đứa chịu ơn bác và các cô, căn nhà của gia đình em để trống, thi thoảng các em mới về qua nhà một chút. Việc thăm nuôi cha mẹ trong tù, các cô  bác cũng giành phần lo để các em yên tâm học hành.


Trong câu chuyện với tôi, em hay nhắc về cha. “Với em, cha là người hoàn hảo nhất. Cha đã dạy em, sống ở đời cần có một tấm lòng và phải lấy chữ hiếu làm đầu. Làm người mà không có chữ hiếu thì không thể thành người. Chưa bao giờ cha làm sai điều ấy. Có đi đâu chơi, mẹ con em ở lại chứ cha nhất định về nhà “vì sợ nội buồn, với lại để nội ở nhà một mình nguy hiểm”. Em kính trọng cha vì đạo đức và nhân cách của ông.

Một người dạy con như vậy thì không thể nào lại giết chính mẹ ruột bằng cách bóp cổ, dìm xác, phải không chị? Không bao giờ em tin vào điều đó. Chị ơi, cha mẹ em vô tội. Em tha thiết kính mong cơ quan có thẩm quyền dùng cái tâm của người cầm cân nảy mực, bằng luật pháp mà luận đúng người đúng tội, trả lại cho cha mẹ em sự trong sạch, danh dự mà hơn 3 năm nay họ bị nhục mạ, chà đạp. Xin trả lại cho chúng em một gia đình đúng nghĩa”, Trâm nhắc đi nhắc lại nhiều lần với tôi như thế.


Vẫn chưa sáng tỏ


Nạn nhân tự vẫn hay bị giết chết? Ai là người giết nạn nhân? Động cơ giết người? Đến phiên tòa phúc thẩm hôm nay vẫn chưa thể sáng tỏ. Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tuyên hủy án sơ thẩm, trả hồ sơ điều tra bổ sung. Thời gian trôi qua, liệu có còn đủ chứng cứ để CQĐT có thể điều tra làm lại hòng tìm ra sự thật hay không?


Thật không thể là giả. Giả không thể là thật. Cái giá để tìm ra sự thật lắm khi quá gian nan, tốn thời gian, công sức nhưng không vì thế mà không lần đến cùng. Bởi đằng sau bản án không chỉ là sinh mệnh, danh dự của hai con người mà còn là hạnh phúc, tương lai của những người trẻ vô tội.

Phiên tòa kết thúc. Hai bị cáo Huỳnh Văn Quyên (SN 1962, ngụ Vĩnh Long) và Lê Thị Tám (SN 1967, vợ Quyên) (Báo NLĐ đã thông tin ngày 4-3) chỉ kịp nhìn lướt qua gương mặt đầm đìa nước mắt của hai con trước khi bị dẫn đi. Vụt chạy đến bên cửa sổ để được nhìn cha mẹ thêm một lần nữa, Huỳnh Thị Ngọc Trâm ôm mặt nức nở. Khoảnh khắc ấy, tôi đã do dự trước khi quyết định đưa máy ảnh lên chụp. Có bất nhẫn không? Nhưng tôi không thể làm khác được, để rồi chẳng thể nào đủ can đảm mở lời hỏi thêm em về cuộc sống hiện tại. Cho mãi đến hôm sau, tôi mới liên lạc lại với em.


Bị cáo Quyên và Tám trong phiên tòa sáng 3-3

Cú sốc nghiệt ngã


Đúng như những gì tôi nhìn thấy ở Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM ngày 3-3, Trâm là một cô bé rất hiểu chuyện, được giáo dục khá kỹ càng, học hành đến nơi đến chốn, cho dù ngay khi chưa kịp trưởng thành em đã gặp phải một cú sốc lớn đến mức nghiệt ngã: cha mẹ cùng bị bắt và bị kết tội giết người và người bị giết lại là bà nội của em.


Nội dung vụ án

TAND tỉnh Vĩnh Long nhận định do mâu thuẫn với mẹ về những sinh hoạt trong cuộc sống cộng với việc không đồng ý mẹ bán đất chia cho các chị, Huỳnh Văn Quyên đã bóp cổ mẹ trong sự giúp sức của vợ (giữ chân nạn nhân), sau đó dùng xuồng bơi ra sông ném thi thể. HĐXX tuyên phạt bị cáo Quyên tù chung thân và Tám 13 năm tù cùng về tội giết người. Cho rằng mức án chưa tương xứng, VKSND tỉnh Vĩnh Long kháng nghị tăng hình phạt tử hình đối với bị cáo Quyên.

Những ngày đầu bị bắt cũng như tại các phiên xử sơ thẩm và phúc thẩm, cha mẹ Trâm luôn kêu oan, không thừa nhận. Động cơ giết người vì mâu thuẫn khó được chấp nhận, khi tất cả những người trong gia đình bên nội đều khẳng định không hề có mâu thuẫn nào giữa nạn nhân và hai bị cáo. Lý giải vì sao về sau lại có những lời khai nhận tội, các bị cáo cho rằng do bị ép cung, mớm cung.
 
Hồ sơ thể hiện với những lần có luật sư tham gia thẩm vấn, hai bị cáo không thừa nhận hành vi và luôn khẩn thiết kêu oan. Chỉ một lần, bị cáo Quyên nhận hết tội về mình, bởi hy vọng vợ được tại ngoại. Ngược lại, ở các bản cung bị cáo nhận tội lại không có mặt luật sư và những lời khai này lại khác nhau, thậm chí mâu thuẫn về không gian, thời gian, cách thức thực hiện hành vi...


Đặc biệt, có những bản cung bên dưới bị cáo ghi thêm: “Lời nhận tội của tôi là theo lời của cán bộ điều tra”. Đó là chưa kể trong quá trình tiến hành điều tra, CQĐT đã quá cẩu thả, sai sót (trong việc thu giữ đồ vật nghi ngờ liên quan đến vụ án, truy tìm đôi bông tai đã mất của nạn nhân, thực nghiệm điều tra, đối chất lời khai...); nhiều vi phạm về tố tụng trong hỏi cung.

Ngay cả việc xét xử bị cáo tội danh giết người với khung hình phạt chung thân, tử hình nhưng vắng mặt luật sư, TAND tỉnh Vĩnh Long vẫn tiến hành xét xử. Một điểm không thể không nhắc đến chính là nhân chứng duy nhất trong vụ án. Sự xuất hiện của nhân chứng giữa đêm khuya và những gì nhân chứng trình bày tại phiên tòa phúc thẩm khiến người nghe có quyền nghi ngờ về tính xác thực của lời khai...


Huỳnh Thị Ngọc Trâm bật khóc khi nhìn cha mẹ bị dẫn đi


Chỉ được nhìn nhau


Vậy mà vụ án kéo dài đã hơn 3 năm. Cũng từng ấy thời gian Trâm và các em không được gặp mặt cha mẹ, trừ những lần mở phiên tòa. Mà những lần ấy, gia đình họ chỉ được nhìn nhau, không thể hỏi thăm lấy một lời. “Thấy cha mẹ bị dẫn lên xe tù, em không chịu nổi, ruột gan rối bời. Thương cha mẹ chưa nguôi, nỗi đau mất bà nội lại ngậm nỗi oan không biết giãi bày với ai...”, Trâm xót xa.


Cha mẹ bị bắt khi em đang học năm thứ nhất đại học, người em gái kế học lớp 10 và em trai út học lớp 7. Hôm nghe tin cha mẹ bị bắt, đầu óc em trống rỗng, không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Về đến nhà, thấy bà ngoại nằm khóc, hàng xóm bàn tán xầm xì, em cứ ngỡ đang ở trong một cơn ác mộng để rồi chới với, tổn thương trước sự thật tàn khốc và ánh mắt rẻ khinh, xa lánh của những người xung quanh.
 
Công an đến trường mời em về làm việc, thầy cô, bạn bè đều biết chuyện, những ngày tháng sau đó, Trâm và các em chẳng thể học nổi, việc học cứ thế tụt dốc. “Đã có lúc em định bỏ học vì không chịu nổi ánh mắt của những người xung quanh. Lúc đó vừa đau vừa tủi nhục lại vừa căm phẫn”, em bật khóc khi nhớ lại ngày tháng kinh hoàng đó.


Bây giờ, cũng đã có nhiều người hiểu chuyện, gia đình nội, ngoại hai bên bảo bọc, khuyên nhủ, Trâm và các em phần nào đã lấy lại thăng bằng. Có điều, chị em phải mỗi đứa một nơi, đứa cậy nhờ ngoại, đứa chịu ơn bác và các cô, căn nhà của gia đình em để trống, thi thoảng các em mới về qua nhà một chút. Việc thăm nuôi cha mẹ trong tù, các cô  bác cũng giành phần lo để các em yên tâm học hành.


Trong câu chuyện với tôi, em hay nhắc về cha. “Với em, cha là người hoàn hảo nhất. Cha đã dạy em, sống ở đời cần có một tấm lòng và phải lấy chữ hiếu làm đầu. Làm người mà không có chữ hiếu thì không thể thành người. Chưa bao giờ cha làm sai điều ấy. Có đi đâu chơi, mẹ con em ở lại chứ cha nhất định về nhà “vì sợ nội buồn, với lại để nội ở nhà một mình nguy hiểm”. Em kính trọng cha vì đạo đức và nhân cách của ông.

Một người dạy con như vậy thì không thể nào lại giết chính mẹ ruột bằng cách bóp cổ, dìm xác, phải không chị? Không bao giờ em tin vào điều đó. Chị ơi, cha mẹ em vô tội. Em tha thiết kính mong cơ quan có thẩm quyền dùng cái tâm của người cầm cân nảy mực, bằng luật pháp mà luận đúng người đúng tội, trả lại cho cha mẹ em sự trong sạch, danh dự mà hơn 3 năm nay họ bị nhục mạ, chà đạp. Xin trả lại cho chúng em một gia đình đúng nghĩa”, Trâm nhắc đi nhắc lại nhiều lần với tôi như thế.


Vẫn chưa sáng tỏ


Nạn nhân tự vẫn hay bị giết chết? Ai là người giết nạn nhân? Động cơ giết người? Đến phiên tòa phúc thẩm hôm nay vẫn chưa thể sáng tỏ. Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tuyên hủy án sơ thẩm, trả hồ sơ điều tra bổ sung. Thời gian trôi qua, liệu có còn đủ chứng cứ để CQĐT có thể điều tra làm lại hòng tìm ra sự thật hay không?


Thật không thể là giả. Giả không thể là thật. Cái giá để tìm ra sự thật lắm khi quá gian nan, tốn thời gian, công sức nhưng không vì thế mà không lần đến cùng. Bởi đằng sau bản án không chỉ là sinh mệnh, danh dự của hai con người mà còn là hạnh phúc, tương lai của những người trẻ vô tội.

 

                                                                           Theo Báo NLĐ

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Nhiều hành khách bị

Chuyện của nữ cán bộ quản giáo

Biết Vàng Thị Tông, phạm tội vận chuyển trái phép ma túy, không có tiền đóng án phí Trung úy Hiệp đã bỏ tiền đóng án phí để phạm nhân này được xếp loại thi đua. Hằng tháng, khi thì cân đường, lúc gói mì chính, gói bột canh... cho Tông, Trung úy Hiệp đã khiến phạm nhân ngườo dân tộc Dao này cảm động đến phát khóc.

Đã bắt được 6 đối tượng gây ra vụ bắn ôtô trên đường Láng - Hoà Lạc

Vụ bắn ôtô trại đường Láng - Hoà Lạc được xác định có nguyên nhân do mâu thuẫn nợ nần. Nữ chủ quán Karaoke X6 tên Bích Thuỷ đã huy động một nhóm đối tượng là nhân viên của quán X6 lái 4 chiếc ô tô, trên xe có dao, kiếm, súng hoa cải đi tìm một người để “nói chuyện” về chuyện nợ nần. Kết quả là chiếc xe Civic của “kẻ bị truy đuổi” nằm bên vệ đường với nhiều vết thủng và máu.

Lửa thiêu rụi phòng ngủ

(HBĐT) - Vào hồi 10h30’ ngày 4/3, một đám cháy lớn đã thiêu rụi gần như toàn bộ phòng ngủ trên tầng 2 của căn nhà 3 tầng, số 41, đường Trần Hưng Đạo, phường Phương Lâm, TP Hòa Bình.

Phụ nữ xã Mông Hoá tham gia đấu tranh phòng, chống tệ nạn xã hội

(HBĐT) - Khoảng 5 năm trở về trước, Mông Hoá từng được biết đến như một trong những điểm nóng về tệ nạn xã hội của Kỳ Sơn khi có khoảng 15 đối tượng nghiện hút và mại dâm.

TNGT dịp cao điểm trên quốc lộ 1A: Do lái xe khách chạy ẩu quay vòng

Tranh thủ những ngày cao điểm sau Tết Nguyên đán khi lượng hành khách tăng đột biến, nhiều trường hợp xe khách đã phóng nhanh, vượt ẩu để "quay vòng" đón khách. Đây đang là một thực tế đáng báo động trên các tuyến quốc lộ cần phải được lực lượng CSGT tăng cường kiểm tra, xử lý nghiêm theo quy định.

Từ vụ tai nạn ô tô, phát hiện 2 khẩu súng

Qua kiểm tra hiện trường một vụ xe civic gặp nạn trên đường Láng - Hòa Lạc, Công an huyện Quốc Oai (Hà Nội) đã phát hiện trong xe có 1 khẩu súng kíp, 1 khẩu súng ngắn cùng một số dao nhọn.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục