Cần người có tài tổ chức và có tư duy khoa học, hệ thống hơn là cần tên tuổi hay quan hệ cá nhân… Già mà “mất nết” thì cũng đáng sợ như Trẻ bị “tha hóa”… Tôi cũng sợ những người trẻ lắm…nhất là những người trẻ đã “láo” lại còn “liều”…- Phan Huyền Thư chia sẻ.

 

Diễn đàn Tiếng nói nhà văn hướng tới Đại hội nhà văn VN lần thứ VIII đã nhận được nhiều ý kiến tham gia của giới cầm bút. Chúng tôi xin tiếp tục giới thiệu bài phỏng vấn hai nhà văn trẻ, một là hội viên Hội nhà văn VN (nhà thơ Phan Huyền Thư) và một hãy còn "ngại lắm, chỉ đứng nhìn xa xa thôi" (nhà văn Lê Anh Hoài).

Sắp tới sẽ diễn ra Đại hội Nhà văn Việt Nam lần thứ VIII, anh/chị có quan tâm không?

Nhà thơ Phan Huyền Thư
Nhà thơ Phan Huyền Thư

 Phan Huyền Thư: Tôi được kết nạp hội viên năm 2006 của nhiệm kỳ VII vừa qua. Nói là “không quan tâm” đến Đại Hội VIII lần này thì chỉ là sự kênh kiệu lu loa một cách giả dối…Tôi quan tâm chứ, là hội viên của Hội nhà Văn mà không mong chờ những đổi thay, sự mới mẻ trong các hoạt động của Hội thì chẳng lẽ tôi xin vào Hội chỉ để nhận Thẻ hội viên rồi cất trong ví…?

Điều tôi mong mỏi nhất là các nhà văn đừng nhân dịp Đại hội để “sổ thù vặt” ra kể xấu nhau trước bàn dân thiên hạ… Tôi chỉ mong ai nhận trách nhiệm công tác cho Hội thì làm hết mình, vì bạn văn, vì văn chương, vì độc giả…thế thôi.

Lê Anh Hoài: Hiện tôi vừa quan tâm vừa không. Quan tâm vì tôi viết văn, và nhiều người trong Hội cũng là người quen, thì sự quan tâm nó là tự nhiên. Không quan tâm là vì chuyện Hội hè, nhân sự, vai vế là cái tôi vốn không thích.

Anh/chị nhìn nhận thế nào về văn học trẻ trong nhiệm kỳ 5 năm BCH vừa qua?

Phan Huyền Thư: Tôi làm cộng tác viên với Ban Văn trẻ lo chuyện điếu đóm, khuân vác bàn ghế, quét sân khi “nhà có việc”…tôi thấy chuyện làng chuyện nước là chuyện vui, nên làm…nhất là khi làm cùng bạn văn, làm vì bạn thơ lại càng vui… Thế nhưng chính tôi là trường hợp có thể lấy ra để minh họa cho công thức: “Nhiệt tình+ Thiếu hiểu biết = Phá hoại” qua nghi án đi “thuổng tiểu sử của những người đã mất trước khi mình ra đời” để phục vụ Ngày thơ Việt Nam. Tôi trưởng thành lên nhiều trong ý thức hoạt động đoàn thể và phong trào, nhất là nơi “trường văn trận bút”.

Thành công nhất của Văn học trẻ trong nhiệm kỳ vừa qua là đã xây dựng được một đội ngũ Ban Văn Trẻ và những cộng tác viên nhiệt tình và tâm huyết. Các buổi thảo luận và phê bình văn học cho Văn trẻ đạt được một số kết quả, nhiều gương mặt nhà văn trẻ được ghi nhận và kết nạp vào Hội…

Mô tả ảnh.
Nhà văn Lê Anh Hoài

Lê Anh Hoài: Trong khoảng 5 năm nay, văn giới xuất hiện nhiều khuôn mặt mới, nhiều cách viết mới.

Liên quan đến Hội, tôi ghi nhận một số hoạt động của Ban trẻ - Hội nhà văn VN. Nhưng cũng phải nói thật, những hoạt động này chưa nhiều, chỉ tập trung được vào một số kỳ cuộc. Là người tham gia một số hoạt động, tôi biết có những anh chị tâm huyết, nhưng chỉ là thiểu số, rồi thiếu tiền, thiếu phương tiện... nên chỉ làm được có thế!

Nhìn chung, hoạt động của Hội nhà văn VN rất... già, cái dành cho người (viết + yêu văn chương) trẻ, ngõ hầu có thể thu hút người trẻ chẳng có mấy.

Thưa nhà thơ Phan Huyền Thư, là hội viên, có khi nào chị ân hận khi đã vào Hội nhà văn không?

Phan Huyền Thư: Bây giờ thì chưa, nhưng tôi hứa: Nếu ân hận thì tôi sẽ xin ra khỏi Hội.

Thưa nhà văn Lê Anh Hoài, viết cũng đã nhiều rồi, anh có ý định xin vào Hội nhà văn không?

Lê Anh Hoài: Tôi ngại lắm, vì nghe rằng có đến cả ngàn lá đơn đang tồn... Thỉnh thoảng lại nghe vài chuyện lình xình, kiểu như vị nọ vị kia dịch thơ của vị này, vị ấy đem đi nước ngoài, nhưng tên nhà thơ không ghi mà ghi tên mình vào, càng thêm oải. Mỗi lần công bố tên những người mới được vào hội, thấy mình chỉ biết được có 2-3 người, thì càng sinh ra hoang mang, tự ti. HIện tại có lẽ tôi chỉ đứng xa xa nhìn thôi...

Theo anh/chị, có hay không một cuộc chuyển giao giữa các thế hệ văn chương như người ta thường nhắc đến hiện nay?

Lê Anh Hoài: Nếu có sự “chuyển giao” ấy theo kiểu hành chính trong Hội thì đương nhiên tôi làm sao mà biết được. Còn ở ngoài đời thì tôi chẳng thấy mấy cái sự “chuyển giao” này. Vì tuy việc viết văn là việc luôn phải ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm và học hỏi – mà học hỏi thì phần nào phải qua thế hệ đi trước, nhưng nó lại không bao giờ diễn ra theo kiểu ồ ạt, phong trào. Phần nữa, sáng tác của mỗi thế hệ mới nó sẽ có cái phần mới, phần khác, nơi mà kinh nghiệm, trải nghiệm, thủ pháp, phương pháp... của thế hệ trước không giúp ích được gì cho thế hệ sau (đó là chưa kể đến sự độc lập của mỗi nhân cách sáng tác – cái làm nên sự riêng biệt). Nên cũng đừng quá kỳ vọng vào cái gọi là cuộc chuyển giao ấy!

Phan Huyền Thư: Các kỳ Đại hội của các Hội văn học nghệ thuật nói chung đều nói đến nhân sự là chính. Vậy là Đại hội lần này cần phát hiện ra năng lực lãnh đạo và nhân cách của người điều hành chứ không cần bút lực và uy tín cá nhân trong sáng tác ngồi lên ghế điều hành.

Theo dư luận, BCH vừa qua vẫn còn "già" và cần tiếp tục được trẻ hóa. Ý kiến của anh/chị thế nào?

Lê Anh Hoài: Có lẽ thế, nếu nhìn vào số tuổi. Và đúng là cần trẻ hoá, vì theo quy luật, trẻ thường hướng tới cách tân, già thì hay bảo thủ. Nhưng theo tôi cũng cần quan tâm đến chất lượng con người cụ thể. Vì không ít những người dù tuổi trẻ nhưng vẫn cứ trì trệ và bảo thủ. Và ngược lại.

Phan Huyền Thư: Tôi nghĩ đến Liev Tolstoil; Fidel castrol, Picasso, Lý Quang Diệu, Quỳnh Dao, Kim Dung…v.v người ta nhắc đến các ông vì “giỏi” nhiều hơn là vì “già”… Nói chung là cần người có tài tổ chức và có tư duy khoa học, hệ thống hơn là cần tên tuổi hay quan hệ cá nhân… Già mà “mất nết” thì cũng đáng sợ như trẻ bị “tha hóa”… Tôi cũng sợ những người trẻ lắm…nhất là những người trẻ đã “láo” lại còn “liều”…

Nếu hình dung về một BCH Hội nhà văn mà người viết trẻ mong đợi thì anh/chị hình dung thế nào?

Phan Huyền Thư: “Có cái gì đó thay đổi về phương thức sinh hoạt” vậy là quá lắm rồi. Muốn Hội thay đổi thì các hội viên cũng tự thay đổi cách nghĩ về Hội trước đã.

Lê Anh Hoài: Tôi thích một BCH gồm nhiều đại diện của các khuynh hướng văn chương khác nhau.

Anh/chị có nghĩ là người cầm bút trẻ liệu sẽ được “hưởng lợi” gì đó từ Đại hội lần này?

Phan Huyền Thư: Tôi chẳng dám nghĩ đến chuyện đó. Người cầm bút trẻ nên nghĩ cách "hưởng lợi" ở chỗ khác, từ cách chính mình tạo ra với độc giả và sáng tác của mình thì hơn.

Lê Anh Hoài: Tôi không biết

 

 

                                                             Theo Báo Vietnamnet

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Phụ nữ Mai Châu bảo tồn và phát triển nghề thêu truyền thống.
GS.TS Trần Văn Khê hòa đờn cùng nghệ sĩ Hải Phượng nhân dịp ông ra mắt tự truyện Những câu chuyện trái tim tại tư gia ngày 13/7.

Nhạc sĩ Phạm Duy: 'Một cái liếc mắt cũng là yêu'

Ở tuổi 90, 'người nhạc sĩ của tình ca' trông vẫn khỏe mạnh. Và dù tóc có trắng như tuyết, da có nhăn thì tình yêu vẫn nồng nàn trong tâm hồn ông. Phạm Duy chia sẻ niềm yêu đời và quan điểm nghệ thuật của mình.

Du lịch văn hóa tả van, Sa Pa, Lào Cai: Chưa ấn tượng!

Giống như nhiều địa bàn đặc sắc khác của thị trấn mù sương, xã Tả Van những năm qua thu hút nhiều du khách mà đa số là khách ngoại quốc. Nhưng vẫn còn thiếu những gì đó để có thể trở thành "lý tưởng".

Phải tìm cách cho học sinh yêu lịch sử Thăng Long - Hà Nội

Dân ta phải biết sử ta – điều đó tưởng như là hiển nhiên nhưng thực tế một bộ phận công chúng đang lơ mơ lịch sử của chính dân tộc mình. Ngay cả khi sự kiện trọng đại của dân tộc sắp diễn ra: 1000 năm Thăng Long – Hà Nội thì không phải ai cũng nắm được lịch sử của vùng đất linh kiệt này, nhất là với các em học sinh. Chúng tôi đã có cuộc trao đổi với nhà Hà Nội học Nguyễn Vinh Phúc về vấn đề này.

Hơn 200 tuyên truyền viên về tham dự hội thi thông tin cổ động TP Hòa Bình

(HBĐT) - Ngày 14/7, Thành phố Hòa Bình tổ chức hội thi thông tin cổ động năm 2010. Hơn 200 tuyên truyền viên của 15 đội thông tin cổ động đến từ các xã, phường trên địa bàn thành phố.

Nguyễn Phan Chánh thấm đẫm hồn quê

Các họa sĩ bậc thầy Việt Nam luôn để lại những dấu ấn cá nhân về mặt bút pháp. Nếu như Tô Ngọc Vân tài hoa, mẫu mực; Nguyễn Sáng chính xác, ngang tàng; Nguyễn Tư Nghiêm thâm trầm, khúc triết; Dương Bích Liên chắt lọc, tinh tế; Bùi Xuân Phái nặng tình, run rẩy… thì nghệ thuật Nguyễn Phan Chánh thấm đẫm hồn quê, chân phương, bình dị.

Đi hái sao trên trời!

Hoạt động âm nhạc luôn mong chờ lộ diện những nhân tài, những giọng ca đủ sức tạo nên sự mới mẻ cho đời sống ca nhạc đang cằn cỗi và nhàm chán hiện nay. Nhưng xem ra việc ấy khó như đi hái sao trên trời

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục