(HBĐT) - Tính cho đến giờ tôi vẫn được xem là người may mắn khi là phóng viên "dân sự” đầu tiên và duy nhất của Báo Hòa Bình được đi thăm và tác nghiệp trên tuyến đảo tiền tiêu Đông Bắc của Tổ quốc. Tôi vẫn gọi đó là một chuyến đi đặc biệt...


Quân và dân đảo Trần, huyện Cô Tô (Quảng Ninh) tạm biệt đoàn công tác.

Chuyến đi "đặc biệt”

Gọi là chuyến đi đặc biệt bởi lẽ trên chuyến tàu quân sự mang số hiệu 14-41-88 thuộc Lữ đoàn vận tải 273 - Quân khu 3 khi rời bến cảng Cái Rồng, Vân Đồn (Quảng Ninh), tôi là người duy nhất trong đoàn "khoác” áo dân sự. Bởi thế mà đồng chí Nguyễn Mạnh Dũng, Phó Tổng Biên tập Báo Quân khu 3 thông tin: Không nói cậu cũng biết đây là tuyến đảo có ý nghĩa đặc biệt quan trọng về đảm bảo QP-AN. Không phải cứ muốn là cũng có thể đi được. Do vậy, để cậu được tham gia chuyến đi này anh em chúng tớ đã phải đề xuất trực tiếp với lãnh đạo Bộ Tư lệnh Quân khu 3. Khi đồng chí Chính ủy Quân khu đồng ý, chúng tớ mới thông tin cho cậu biết.

Cũng chính vì không thuộc biên chế LLVT và cũng là lần đầu tiên được theo đoàn công tác của Thủ trưởng Bộ Tư lệnh Quân khu 3 đi thăm cán bộ, chiến sỹ và Nhân dân trên tuyến đảo Đông Bắc của Tổ quốc nên ngay khi con tàu rời bến cũng là lúc tôi được đồng chí Nguyễn Mạnh Dũng trực tiếp "mở lớp” bồi dưỡng cấp tốc về công tác chính trị, tư tưởng ngay trên tàu để nắm, hiểu rõ ý nghĩa, mục đích chuyến đi...

Theo hải đồ, con tàu rẽ nước tiến về phía trước với tốc độ tối đa để lại phía sau những vệt sóng dài. Từ cảng Cái Rồng đến đảo Trần - điểm đảo đầu tiên đoàn dừng chân, tàu chạy hết tốc lực mất hơn 3 tiếng mới tới nơi. Lần đầu tiên "vươn khơi” ra biển lớn gió to, sóng lớn, tôi là người duy nhất trên tàu liêng biêng say sóng...

Những cột mốc sống nơi đảo xa

Sau hơn 3 giờ đồng hồ bị sóng biển vần vò, đảo Trần hiện ra trước mắt. Từ xa, nhìn đảo Trần sừng sững, vững chãi giữa bốn bề sóng nước. Trên đỉnh núi cao nhất đảo là cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng căng gió và ngọn hải đăng đánh dấu chủ quyền biển đảo Việt Nam. Đó là điểm tựa cho ngư dân mỗi khi vươn khơi, bám biển.

Đảo Trần có những ngọn núi nối tiếp nhau được hình thành qua quá trình kiến tạo địa chất cách đây hàng triệu năm. Đây cũng là hòn đảo xa đất liền nhất vùng vịnh Bắc Bộ. Đảo Trần nằm dưới sự quản lý về mặt hành chính cấp thôn của xã đảo Thanh Lân, huyện đảo Cô Tô (Quảng Ninh). Đảo có diện tích tự nhiên khoảng 443,8 ha, là hòn đảo tiền tiêu của vùng Đông Bắc, có vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng về QP-AN và đóng vai trò rất quan trọng trong việc bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ. Cùng với Bạch Long Vỹ, đảo Trần được ví như "con mắt” trấn giữ cửa ngõ Vịnh Bắc Bộ. Chẳng vậy, trong giới "nhà binh” vẫn ví đảo Trần là "Trường Sa của biển Bắc” với câu ví đầy tự hào "cả nước có Trường Sa - Quân khu 3 có đảo Trần”. Trước đây, đảo không có cư dân sinh sống, chỉ có các đơn vị bộ đội đóng quân. Hiện nay, ngoài cán bộ, chiến sỹ LLVT và nhân viên đèn biển làm nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc thì 16 nóc nhà cũng chính là những cột mốc sống. Giữa biển khơi mặn mòi vị biển, những cột mốc ấy cứ âm thầm bám đảo, giữ đảo như từng cây sú, vẹt bé nhỏ bên nhau đan rễ, xen cành ken thành rừng vững vàng trước sóng gió. Giữa nơi trùng khơi ấy có những câu chuyện cổ tích có thật về những người đã nguyện gắn bó cuộc sống của mình với đảo. Như cô giáo Hoàng Thị Huyền - người đã tạm biệt phố thị thương cảng Vân Đồn sầm uất để ra với học sinh thân yêu trên đảo. Với nhiệt huyết tuổi trẻ, khát vọng mang con chữ đến với những vùng đất khó khăn, xa xôi nhất, Huyền đã chọn đảo Trần là nơi lập thân, lập nghiệp. Bởi cô luôn mang trong mình một tình yêu biển đảo tha thiết...

Sau đảo Trần tôi còn được đến thăm những "pháo đài” nơi biển Bắc là đảo Quan Lạn, Thanh Lâm, Ngọc Vừng, Cô Tô. Giữa trùng khơi sóng gió, giữa muôn vàn gian khó, những người lính và người dân trên đảo vẫn hiên ngang như những cây phong ba bền bỉ đi qua bao mùa bão tố. Để trở thành những cột mốc sống vững vàng giữ đảo, giữ biển giữa trùng khơi... Thêm một điều đặc biệt nữa, cũng giống như chuyến đi thăm cán bộ, chiến sỹ và Nhân dân trên quần đảo Trường Sa, loạt bài viết về tuyến đảo Đông Bắc tôi đều thực hiện ngay trên... biển, giữa mênh mông trời - nước. Đó là những chuyến đi, trải nghiệm mãi không thể quên.

Vũ Phong


Các tin khác


Mô hình hoạt động nào phù hợp đối với chi bộ đông đảng viên?: Bài 1 - Chi bộ đông đảng viên - mỗi chi bộ một mô hình vận hành

(HBĐT) - Thực hiện việc sáp nhập, kiện toàn xóm, tổ dân phố và sắp xếp, tinh gọn bộ máy các cơ quan, đơn vị hành chính sự nghiệp trên địa bàn tỉnh, số chi bộ đảng trực thuộc đảng ủy cơ sở, đảng bộ bộ phận giảm khá nhiều. Tuy nhiên, số lượng đảng viên (ĐV) tại các chi bộ mới sáp nhập, kiện toàn lại tăng lên gấp đôi, thậm chí gấp 3, hình thành các chi bộ có số ĐV rất đông. Theo số liệu thống kê của Ban Tổ chức Tỉnh ủy, tính đến ngày 15/7/2022, toàn tỉnh có 3.181 chi bộ trực thuộc đảng ủy cơ sở, đảng bộ bộ phận. Trong đó, 138 chi bộ có từ 50 - 100 ĐV (136 chi bộ khu dân cư, 2 chi bộ ở đơn vị sự nghiệp). Đặc biệt, có 3 chi bộ khu dân cư có trên 100 ĐV. Công tác vận hành, tổ chức sinh hoạt chi bộ, triển khai công việc ở các chi bộ có số ĐV đông đang đặt ra nhiều vấn đề cần quan tâm. 

Bài 5 - Gìn giữ, phát huy những "báu vật" của cha ông

(HBĐT) - Trong kho tàng di sản văn hoá (DSVH) dân tộc Mường, nếu mo Mường được xem là một sáng tạo vĩ đại thì chiêng Mường chính là báu vật của người Mường. Chiêng Mường cùng với sáo ôi, đàn nhị, trống da trâu... đã tạo nên âm nhạc Mường với những nét độc đáo, uyển chuyển và duyên dáng. Ngày nay, nghệ thuật chiêng Mường và âm nhạc dân tộc Mường được bảo tồn, phát huy tạo nên những giá trị tinh thần nhân văn cao đẹp trong cộng đồng người Mường, đồng thời làm phong phú, đa dạng thêm cho nền âm nhạc dân gian Việt Nam. Thành tựu đó có được trước hết là nhờ những nghệ nhân xứ Mường đã dành cả cuộc đời gìn giữ, phát huy những "báu vật” của ông cha để lại.

Bài 4 - Nâng niu lời ru đất Mường

(HBĐT) - Dân ca là một loại hình văn nghệ quen thuộc và gắn bó mật thiết với đời sống sinh hoạt, lao động, sản xuất hàng ngày của Nhân dân các dân tộc. Lời ca ngọt ngào, sâu lắng, gần gũi đã nuôi dưỡng tâm hồn của biết bao thế hệ. Bằng tâm huyết và niềm đam mê, các nghệ nhân hát dân ca của tỉnh đang ra sức bảo tồn, gìn giữ, phát huy giá trị của những làn điệu dân ca, lan tỏa mạnh mẽ trong cuộc sống đương đại, để nét văn hóa truyền thống của dân tộc sống mãi với thời gian.

Bài 3 - Những người giữ hồn cho dân tộc

(HBĐT) - Tiếng nói, chữ viết là công cụ tư duy và là phương tiện giao tiếp để thể hiện, lưu giữ, truyền bá tri thức phản ánh bản sắc của cá nhân và cộng đồng. Đây còn là hồn cốt của mỗi dân tộc. Việc bảo tồn, phát huy tiếng nói, chữ viết các dân tộc thiểu số (DTTS) là cấp thiết để giữ gìn bản sắc văn hóa, thực hiện quyền bình đẳng giữa các dân tộc. Công tác bảo tồn, phát huy tiếng nói, chữ viết của các DTTS là một trong những chủ trương lớn của Đảng, Nhà nước.

Bài 2 - Nghệ nhân mo Mường và tâm huyết trao truyền di sản

(HBĐT) - "Từ khi được Nhà nước phong tặng danh hiệu "Nghệ nhân ưu tú”, tôi ý thức sâu sắc rằng vinh dự này phải gắn liền với trách nhiệm. Trách nhiệm của nghệ nhân mo Mường (NNMM) chúng tôi là phải phát huy giá trị của di sản bằng cách gìn giữ và trao truyền cho thế hệ sau. Chỉ khi hoàn thành xong tâm huyết trao truyền di sản, nghệ nhân chúng tôi mới yên lòng về với Mường Ma…” - nghệ nhân Bùi Văn Lựng, xóm Mường Lầm, xã Phong Phú (Tân Lạc) trải lòng.

Tôn vinh những nghệ nhân xứ Mường: Bài 1 - Động lực cho những “báu vật nhân văn sống”

(HBĐT) - Trải qua bao thăng trầm lịch sử, giá trị di sản văn hoá (DSVH) các dân tộc không bị mất đi mà được bảo tồn, phát huy tạo nên bức tranh đa màu sắc. Công lao trên trước hết thuộc về những nghệ nhân có vai trò nắm giữ, trao truyền. Với sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, họ đang thực hiện sứ mệnh lưu truyền tinh hoa văn hoá truyền thống trong dòng chảy văn hóa Việt.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục