Nếu khác biệt về văn hóa và giá trị đã khiến đồng silinh bạc của nhà văn Anderson bị rủa xả đau đớn là thứ tiền giả, thì cũng chính những khác biệt ấy của văn hóa Việt lại được biên đạo Pháp chắt lọc và đối xử thật tử tế trong vở ballet Chuyện tình thành cổ.

Cảnh nhà vua dắt công chúa Mỵ Châu chạy trốn trong Chuyện tình thành cổ - Ảnh: Thương Huyền

“Tôi đã quá may mắn khi gặp được những nét nhạc của C. Debussy. Sáng tác đó không mới nhưng thật sự giống hệt những gì tôi đã cảm nhận về Việt Nam, văn hóa Việt Nam trong lần đầu “va chạm”. Và tôi đã tìm âm nhạc của Chuyện tình thành cổ dọc theo bộ sưu tập nhạc C. Debussy mà mình có”, biên đạo Bertrand d’At (Pháp) tiết lộ.

Nói vậy, nhưng với vở ballet trên nền một câu chuyện đã hình thành, ăn sâu vào máu thịt của một dân tộc như Mỵ Châu - Trọng Thủy, may mắn không thể tình cờ đến. Ông Bertrand đã phải “chiến đấu” với khác biệt văn hóa để tìm ra không chỉ âm nhạc mà còn trang phục, thiết kế sân khấu khi bản thân nhận thức rất rõ: “không hiểu biết như những nhà khảo cổ, vẫn phải dựng lại nét văn hóa của cả một thời kỳ”.

Thành thử trong tái hiện văn hóa, ông nhấn rất rõ vào những điều chân xác mà mình chắc chắn, và chọn cách chỉ tạo âm hưởng ở những chi tiết khó mà âm nhạc là một ví dụ. Hoặc giả chiếc mai rùa, vòng thành xoắn ốc mà ông chọn làm phông nền ngay lập tức “chạm” đến sự ngưỡng mộ sức mạnh phòng thủ Loa thành trong lòng người xem.

Một biểu hiện khác, phục trang của vở chủ yếu nhấn vào thang bảng màu trang phục Việt chứ không đi sâu vào chi tiết thế nào cũng gây tranh cãi. Trầm đủ mức với sắc nâu, nồng nàn đủ mức với sắc hồng điều, hùng hồn đủ mức với những trang phục chiến trận, chúng là đối trọng của muôn hồng, nghìn tía - căn bệnh khoa trương mà sân khấu cổ trang dễ mắc phải.

Một điều ông Bertrand biết rõ khác cũng trở thành điểm nhấn của vở - những nét văn hóa cổ truyền còn giữ lại ngày nay. Vì thế, ngay tại vị trí hố nhạc là một “mặt hồ Gươm vẫn lung linh mây trời”, nơi dân chúng có thể nhớ về một ngụ ngôn thần thoại, được dựng lên bằng mô hình cộng hiệu ứng ánh sáng. Quanh hồ còn là lao xao bước chân hàng rong kĩu kịt, tiếng loa thông báo bán hàng đại hạ giá của thời đại ngày nay. Cảnh sân khấu này đã được sử dụng tới hai lần: một để mở và một để đóng vở diễn.

Cũng như thế, những điệu múa dân gian Bắc bộ đã được giản lược để đưa vào Chuyện tình thành cổ. “Tôi yêu cầu diễn viên múa lại một số điệu múa dân gian, sau đó chọn một số động tác để đưa vào cảnh mở hội”, ông Bertrand cho biết. Sự tiết chế này đã cho ra đời một màn “mix loại hình múa” khá uyển chuyển giữa múa dân gian và múa “bưng bê” (theo cách gọi của GS Tô Ngọc Thanh).

Những chắt lọc dễ chịu của ông Bertrand nói theo cách hóm hỉnh của người Việt là “cái khó ló cái khôn”. Tuy nhiên đằng sau là câu chuyện lớn hơn. Rằng không như một đồng silinh, vốn văn hóa có thể “tiêu” được ở nhiều quốc gia khác nhau, với những văn cảnh khác nhau. Và cũng không giống tiền, tiêu dùng văn hóa có những đòi hỏi ngược rất ngặt nghèo cho chính chủ sở hữu.

 

                                                                                    Theo Tuoitre

Các tin khác

Không có hình ảnh
Màn trình diễn trang phục dân tộc thiểu số của các em thiếu nhi và ĐVTN Việt Nam.
Không có hình ảnh
Những hình ảnh hậu trường làm phim The River của nhóm Yeti.

Chùa Phổ Giác: Trùng tu có thể xây mới?

Chùa Phổ Giác - một ngôi chùa cổ có nguồn gốc niên đại từ thời Hậu Lê, với những giá trị về lịch sử và kiến trúc đã được xếp hạng là Di tích quốc gia - đang được phá bỏ hoàn toàn để xây mới.

Vẫn từ câu "Chẳng thơm cũng thể hoa nhài…"

Trở lại với ý kiến về hai giả định nguồn gốc câu thơ của Nhà văn Nguyễn Hồng Thái tôi thấy cũng có lý bởi nó có chung số phận, một số phận tốt đẹp cho những câu văn câu thơ hay được truyền kỳ qua nhiều đời mà nhiều khi người ta quên mất nguồn gốc sinh ra nó hoặc nó được chiêu tuyết qua những tài năng khác để trở thành của chung như người đời đã định danh là ca dao...

Văn học thiếu nhi Việt Nam nhìn từ tư duy “ngoại”

Một nhược điểm cố hữu của những người làm sách thiếu nhi ở Việt Nam chính là lối tư duy mơ hồ, bó hẹp, định hình diễn biến, quá tập trung vào một góc nhìn.

Liên hoan các đội kịch tương tác 6 tỉnh tại Hoà Bình

(HBĐT) - Tối 23/11, T.Ư Đoàn, Sở GD-ĐT, Sở Y tế và 6 tỉnh trong khuôn khổ hợp tác giữa Chính phủ Việt nam và Quỹ Dân số Liên hợp quốc (UNFPA) gồm: Hoà Bình, Phú Thọ, Bến Tre, Ninh Thuận, Kon Tum, Tiền Giang đã tổ chức Liên hoan các đội kịch tương tác năm 2010.

Bạo lực gia đình - “Tại anh, tại ả”

(HBĐT)- Cùng với cán bộ, chuyên viên Hội Phụ nữ tỉnh, Văn phòng đại diện tổ chức GRET Việt Nam tại Hoà Bình khảo sát về tình hình thực trạng bạo lực gia đình ở các huyện Kỳ Sơn, Cao Phong và TPHB, chúng tôi những người ngoài cuộc có không ít nỗi niềm trăn trở. Bạo lực gia đình vẫn đang ở mức báo động và còn nhiều khó khăn trong phòng - chống. Đi sâu tìm hiểu những nguyên nhân gây ra tình trạng bạo lực của mỗi gia đình, “lỗi” thường không chỉ thuộc về một phía.

Từ Hội Gióng nghĩ chuyện bảo tồn lễ hội truyền thống

Lễ Hội Gióng ở Đền Sóc và Đền Phù Đổng mới được UNESCO công nhận di sản văn hóa phi vật thể. Câu chuyện bảo tồn Lễ Hội Gióng nói riêng và Lễ hội truyền thống được đặt ra cấp thiết hơn lúc nào hết.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục