Anh Dương Ngọc Chiến nâng niu chiếc đèn chuyên dụng đã theo anh đi khắp ngõ ngách trong hang động.
(HBĐT) - Nhanh nhẹn, nhiệt tình và cẩn trọng, đó là những điều mà chúng tôi cảm nhận được ở anh, người đàn ông thích phiêu lưu, mạo hiểm. Anh là Dương Ngọc Chiến, Chủ tịch Hội Nông dân thị trấn Cao Phong (Cao Phong), người đã có công phát hiện ra quần thể hang động thiên nhiên kỳ thú mà bất cứ ai cũng phải trầm trồ, xuýt xoa sau một lần đến.
Đây là Thạch Động Hoa Sơn, hang có chiều sâu khoảng 30 m và dài khoảng từ 600-700m. Hang được chia thành 3 khoang lớn gồm 2 tầng và nhiều ngách nhỏ. Trong hang ẩn chứa hàng ngàn vạn nhũ đá được thiên nhiên kiến tạo từ hàng ngàn năm “Đẹp lắm! Mê lắm! Các bác, các anh, các chị thử một lần mạo hiểm để chiêm ngưỡng” - Với chất giọng trầm, chắc, gương mặt tươi vui, hóm hỉnh của anh đã giúp chúng tôi cảm thấy an lòng khoác lên bộ trang phục của lực lượng dân quân - tự vệ, thắt dây an toàn lần theo từng nấc thang dây để tiếp đất tham quan hang động. Chiếc đèn pin chuyên dụng đeo trên trán, phía sau lưng anh đeo ba lô đựng nước và các phụ kiện gồm: đèn, dây thừng, dao và cả thuốc men..., vậy mà anh vẫn bước đi thoăn thoắt như đã quen với vị trí từng viên đá cuội trong hang. Vừa hướng dẫn mọi người định hướng đường đi, anh vừa giới thiệu: Đây là hình ảnh con rùa, kia là “quan thế âm bồ tát”, góc đó là chiếc lọng vàng của vua chúa... Tất nhiên chỉ là theo tưởng tượng nhưng nhìn vào đó, mọi người đều thấy hợp lý.
Quần thể hang động thị trấn Cao Phong có nhiều hang nước xuyên qua lòng núi đá với cảnh sắc kỳ vĩ nên thơ.
Để làm tốt vai trò của người hướng dẫn viên du lịch chắc hẳn anh phải “thăm hang” nhiều lần lắm? Nhiều người đặt ra câu hỏi như vậy. Anh cười: - Đúng vậy! Mình tuổi Dần (sinh năm 1962). Các cụ bảo nam tuổi Dần thích phiêu lưu, khám phá... Không hiểu có đúng như vậy không nhưng đúng là mình có tính hiếu kỳ từ nhỏ. Mình và những người bạn phát hiện ra quần thể hang động này cũng bắt nguồn từ tính hiếu kỳ, đam mê khám phá đó.
Gặp lại anh sau chuyến đi “mạo hiểm” đó, chúng tôi được nghe anh kể tường tận về niềm đam mê khám phá hang động của mình. Anh Chiến sinh ra và lớn lên ở thị trấn Cao Phong. Ngôi nhà nhỏ của gia đình anh nằm ngay dưới chân núi Đầu Rồng (dãy núi đá chứa đựng nhiều điều huyền bí). Thuở nhỏ, cùng các bạn đi chặt củi, hái rau rừng, anh đã để ý có một nhóm người Tàu đến nghiên cứu, tìm hiểu và lấy đi những thứ đồ đồng, đồ gốm để mang tới nơi nào đó và làm gì anh không biết. Sau này, nghe bác hàng xóm kể lại bác đã từng nhặt được hàng gánh đồng tiền xu ở ngay dưới chân núi này mà chẳng biết gốc gác những đồng xu ấy từ đâu mà có. Trong ý nghĩ non nớt của một đứa trẻ, anh đã sớm nhận ra rằng, trong dãy núi đá vôi kia không chỉ có đất, đá, cây rừng và muông thú mà còn có nhiều điều bí ẩn khác nữa. Biết vậy nhưng thời đó, cây cối còn um tùm, dù có thích thú đến mấy, lũ trẻ cũng không thể đi đến từng ngõ ngách ở tận lưng chừng núi để thám hiểm. Đến tuổi trưởng thành, anh lên đường nhập ngũ làm nghĩa vụ quân sự. Những năm tháng ở trong quân ngũ, anh rất thích tham gia các buổi dã ngoại băng rừng, vượt núi để hoà mình cùng thiên nhiên. Khi đã phục viên trở về nhà, niềm đam mê khám phá thiên nhiên của anh lại trỗi dậy. Anh cùng người cháu họ là Hoàng Văn Bình dành mỗi tuần một buổi vào thứ bảy hoặc chủ nhật để leo núi. Hai người cứ lầm lũi chặt cây rừng để tìm đường đi. Trong những chuyến đi đó, các anh đã phát hiện có nhiều vật thể lạ là những chiếc dao, kéo, rìu, rựa nhỏ xíu bằng đồng đỏ. Anh đem về ngắm nghía và mường tượng: điều bí ẩn vẫn quanh quẩn ở đâu đây.
Để thoả chí tò mò, anh tiếp tục đi tìm cho đến khi phát hiện một, hai rồi đến hàng chục miệng hang lớn bé được bao phủ bằng cây cỏ, dây rừng. Vốn đã có nghề “đi rừng” và tính thích phiêu lưu, mạo hiểm, anh không ngần ngại cắt dây rừng làm dây bảo hiểm, lấy dây cao su, săm, lốp xe cũ để làm đuốc thám hiểm lòng hang. Không thông thuộc kỹ về địa lý, khí tượng - thuỷ văn, cũng không rành lắm về khảo cổ nhưng vì đi nhiều, anh đã đúc rút được kinh nghiệm. Lên núi vào mùa đông hễ nhìn chỗ nào khói bốc lên nghi ngút là ở đó có nước. Lần lượt đi hết hang này đến hang khác, anh và những người bạn của mình đã thống kê được có khoảng 11 hang động (cả hang nước và hang cạn). Trong đó có 4 hang to, đẹp nhất với tầng tầng, lớp lớp nhũ đá màu sắc lóng lánh đẹp mắt. Bước vào hang, nếu chịu khó tưởng tượng, người xem có thể hình dung ra muôn vạn vật kỳ thú xung quanh mình. Có hình trông như muông thú đang đùa giỡn hay rình mồi, có hình giống như nàng tiên đang bay về trời, những viên đá cuội nhỏ do những giọt nước chảy tạo thành hình thù giống như một giỏ trứng khủng long, thêm vũng nước nhỏ trong vắt, dãy nhũ đá tạo thành những thảm san hô rực rỡ như dưới lòng đại dương...
Giữ cho mạch cảm xúc tuôn trào, anh kể: Xuống các hang cạn còn sợ rắn rết chứ đi sâu vào các hang nước thú vị lắm, tôi không phải là nhà văn nên nghĩ không ngòi bút nào có thể tả nổi. Trong những chuyến đi đánh cá, chúng tôi phát hiện ra một chiếc hang rộng được tạo thành từ một dòng suối chảy xuyên qua lòng núi mà sau này chúng tôi tạm đặt tên gọi là hang Lưu Thuỷ Phong. Hang có chiều dài khoảng từ 600- 800m, có chỗ nước sâu tới 14 m. Càng đi vào sâu bên trong vòm hang càng mở rộng, bơi thuyền thong thả trên mặt nước có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp huyền bí được tạo thành từ những tầng nhũ đá. Do chưa có bàn tay con người tác động nên hang có nhiều dơi, có tiếng động chúng bay loạn xạ đen kịt cả khoảng không gian trên mặt nước.
Phát hiện ra những hang động, cảnh sắc thiên nhiên kỳ thú, anh và những người bạn có cùng sở thích đã thường xuyên ngồi đàm đạo, bình phẩm, đặt cho mỗi hang động những cái tên mỹ miều hợp với cảnh sắc, không gian. Sau những chuyến đi khai phá, mở đường của các anh có thêm nhiều thanh niên khác cũng nổi hứng du lịch khám phá. Không chỉ đến chiêm ngưỡng, khi về, họ còn mang theo cả những viên đá cuội, những chùm hoa đá mà có lẽ quá trình kiến tạo của thiên nhiên cũng phải mất tới hàng trăm, hàng nghìn năm mới có được. Sợ rằng món quà quý giá của thiên nhiên ban tặng sẽ bị chính con người phá hoại, các anh đã báo cáo với địa phương để có hướng quản lý, bảo vệ. Năm 2009, ý kiến, nguyện vọng của các anh được Huyện ủy, UBND, các ban, ngành của huyện quan tâm. Ngay trong năm vừa qua, huyện Cao Phong đã thành lập một đoàn khảo sát quần thể hang động, tiếp đó giao cho Đài TT-TH huyện phối hợp với Phòng Văn hóa- thông tin ghi hình để làm tư liệu phục vụ cho tuyên truyền, quảng bá. Từ khi nguồn thông tin thị trấn Cao Phong có một quần thể hang động tuyệt đẹp được huyện, tỉnh quan tâm, cái tên Dương Ngọc Chiến cũng thường xuyên được nhắc đến. Có bao nhiêu đoàn đi khảo sát, anh đều có mặt với vai trò là người chỉ dẫn và bảo đảm an toàn cho những chuyến đi. Không phải là cán bộ văn hóa, cũng không phải là phóng viên quay phim, nhiếp ảnh gia hay là hướng dẫn viên du lịch... nhưng anh có mặt trong hầu hết các cảnh quay về quần thể hang động. Điều đặc biệt là trong tất cả những chuyến đi ấy, dù vất vả, khó nhọc, thậm chí là nguy hiểm nhưng gương mặt anh lúc nào cũng tươi vui. Anh tâm sự: Vui và tự hào khi được đưa các đoàn khách đến thăm quan, khảo sát. Giờ đây, tôi đã thực sự thấy yên tâm, tin tưởng rằng quần thể hang động sẽ được bảo vệ và có thể sẽ được huyện, tỉnh quy hoạch để đưa vào khai thác phục vụ cho hoạt động du lịch trong nay mai.
Là người năng nổ, nhiệt tình, có trách nhiệm trong công việc, anh luôn được cấp ủy, chính quyền và nhân dân nơi cư trú tin tưởng. Anh đã tham gia công tác ở nhiều lĩnh vực khác nhau: làm cán bộ Đoàn thanh niên của thị trấn, tham gia hội thẩm nhân dân huyện Kỳ Sơn, Cao Phong, làm Bí thư chi bộ khu 3, thị trấn Cao Phong... và nay là Chủ tịch Hội Nông dân thị trấn Cao Phong. Trong nếp nhà xinh xắn, anh treo trang trọng những tấm bằng khen, giấy khen đã được tặng thưởng trong suốt quá trình công tác nhưng chưa có tấm giấy khen nào biểu dương những nỗ lực của anh trong khám phá ra quần thể hang động. Hiểu được những thắc mắc và ánh mắt nơi chúng tôi anh nở nụ cười hiền: Tôi đi tìm hang động tất cả vì niềm đam mê khám phá cái hay, cái đẹp và những điều mới mẻ. Cái đẹp phải có nhiều người được thưởng thức mới cảm nhận hết giá trị của nó. Tôi đã làm được điều đó và cảm thấy vui vì chính sự đam mê của mình đã góp phần làm cho cuộc sống thêm nhiều ý nghĩa.
Thúy Hằng
(HBDT - Cùng cán bộ tín dụng Quĩ TDND thị trấn Cao Phong, chúng tôi đến thăm tỉ phú cam Bùi Văn Tiến, 62 tuổi ở khu 3, thị trấn Cao Phong (Cao Phong). Tiếp chúng tôỉ bên vườn cam sai trĩu quả, ông Tiến kể về duyên nợ của ông với đất cam Cao Phong.
(HBĐT) - Đó là phương châm, mong muốn mà ông Lương Tuấn Khanh và Đoàn đại biểu QH tỉnh Hà Sơn Bình khoá VII đã dành tất cả tâm sức để nỗ lực làm tròn trong suốt nhiệm kỳ 6 năm (từ năm 1981 - 1987) được nhân dân tín nhiệm bầu là đại biểu QH.
(HBĐT) - “Năm 1987, tôi được nhân dân tín nhiệm bầu là đại biểu Quốc hội khoá VIII (từ năm 1987 - 1992). Đây là một nhiệm kỳ Quốc hội khá đặc biệt vì đó là những năm đầu tiên nước ta thực hiện đổi mới. Đại diện cho giai cấp công nhân tỉnh Hà Sơn Bình, tôi đã nỗ lực là cầu nối cho công nhân và chính quyền, kịp thời tham mưu cho cấp trên giải quyết chế độ hợp lý cho công nhân”. - ông Nguyễn Chí Thanh (nguyên là tổ trưởng sản xuất Công ty xây dựng miền Tây Hà Sơn Bình) đã bắt đầu câu chuyện với chúng tôi đầy thân tình như vậy.
(HBĐT) - Theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, cùng với lớp lớp thanh niên cả nước, Nguyễn Xuân Tạc xung phong lên đường nhập ngũ. Anh được điều động về Cục kỹ thuật - Quân khu 3 - Bộ Quốc phòng.
(HBĐT) - Năm 1993, sau nhiều năm cống hiến cho sự nghiệp giáo dục quê hương, ông Nguyễn Quang Ngoạn về nghỉ hưu tại xóm Nội (xã Mông Hóa, huyện Kỳ Sơn). Từng là người tâm huyết với giáo dục, về tham gia công tác mặt trận, ông luôn trăn trở phải làm gì để tiếp tục có những đóng góp cho hoạt động khuyến học.
(HBĐT) - Người dân thị trấn Mai Châu (Mai Châu) không chỉ biết anh là người làm kinh tế giỏi mà còn năng động trong công tác xã hội, tạo niềm tin với cơ quan, anh em, bạn bè, cùng giúp đỡ bà con trong bản xoá đói- giảm nghèo, áp dụng KH-KT vào chăn nuôi, làm du lịch, từng bước cải thiện đời sống của gia đình và bà con nông dân vùng cao. Anh là Hà Văn Cương, Phó Chủ tịch Hội Nông dân thị trấn Mai Châu.