Tản văn của Bùi Huy

 Đã có tiếng ve ran và tiếng cánh đập nhẹ bên cửa sổ, đã nghe trong gió câu thơ của một thi sĩ tài danh nào đó cất lên: "Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế/ Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say/ Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay…”. Trên đường phố, mùi hoa ngâu man mác khiến lòng nhớ về những khu vườn trường xưa cũ. Nhưng cũng chẳng định viết điều gì nếu không có tin nhắn của người bạn xa quê: Mấy cây phượng già bên con suối cạnh trường mình có còn không? Lại khiến lòng muốn nói điều gì đó…


Bức ảnh bạn đưa lên "phây-búc” đã ố mờ… nhưng lại có bao lời bình luận, chia sẻ của bạn bè gần xa. Bạn, một nữ bác sỹ, nhìn bên ngoài khá "cứng” và ít lãng mạn sao lại nhớ những cây phượng bên bờ suối, hay cây bàng cọc còi phía cuối sân trường… Ừ, đúng rồi. Thời gian, công việc và chuyện "cơm áo gạo tiền” có nặng nề đến mấy cũng không thể ngăn lòng mỗi người trở về khung trời tuổi hoa niên, miền ký ức trong sáng nhất gắn bó với mỗi kỳ thi, mùa chia tay thời học sinh. Tháng 5 năm nào, cũng ngày chuẩn bị ra trường, cả nhóm từng chẳng đã kéo nhau ra đó chụp ảnh lưu niệm. Có đứa đu cành xa chụp, rơi xuống suối chẳng ướt hết quần áo đó sao. Dù ảnh đen trắng nhưng vẫn thấy trong hình nụ cười sáng lóa của bạn bè, thân cây phượng mốc thếch và chùm phượng đỏ rực rưng rưng.

Tuổi hoa niên vô tư trong sáng gắn với những mùa hoa học trò. Đi dưới những tán lá cây phượng, bằng lăng nơi sân trường, các bạn từng chẳng có những ước mơ tươi rói về ngày mai đó ư? Bác sỹ, kỹ sư, họa sĩ, giáo viên… hay chỉ một ước mơ nhỏ nhoi về cuộc sống nông thôn, gắn bó với ruộng vườn… Có người thực hiện được ước mơ, có người dang dở, nhưng đều đẹp và đáng trân trọng. Đi dưới những màu hoa đó, không ai toan tính điều gì thái quá. Mọi dự định đều chỉ mình biết, mình hay. Cha mẹ còn vất vả nơi ruộng đồng, đâu biết hết rằng các con đã và đang phải bước vào cuộc sống nhiều thách thức. Thế đấy, vậy mà chẳng ai chê trách mẹ cha, chẳng ai kêu than điều gì đó, chỉ biết quyết tâm và phấn đấu trên con đường đã chọn.

Những người bạn cũ từng chung một vòm lá xanh non và hoa phượng đỏ dưới sân trường dạo đó, không phải ai cũng "thành đạt” hiểu theo nghĩa phù du nhất… Nhưng ai cũng đều nâng niu, trân quý điều quý giá của buổi bình minh… Sau này, bao mùa hoa đã qua. Những mái đầu xưa đã điểm bạc. Mái tóc thề của bạn gái xưa giờ cũng đã đổi thay. Con cái các bạn đã lại gặp mùa hoa thuở ấy cùng khung trời tình bạn. Để rồi các bạn kể về những đứa trẻ của mình giờ cũng đã ra trường và có những hoạt động hoành tráng hơn xưa trong năm cuối cấp. Nào đồng phục cả lớp, tìm địa điểm đẹp để chụp ảnh, để "check-in”, nào đi biển, hầu hết cả lớp đều dùng điện thoại thông minh… Cuộc sống phải thay đổi. Biết làm sao. Nhưng chắc chắn, các con - những đứa trẻ trong gia đình làm sao thờ ơ với những lời ca, câu hát về thời học trò cùng những mùa hoa… Tuổi học trò thời nào cũng đều đẹp và có những giá trị riêng của nó… Cũng vì thế mà bạn nhắc mãi cậu bạn xưa ngồi ôm ghi ta hát một bản nhạc Nga lãng mạn một thời dưới màu hoa đỏ rực: "Điều ấy không bao giờ trở lại - Mùa hạ đã qua”: Rồi mùa hè đã qua/ Trở lại mái trường xưa/ Nhìn lên phía hàng cây/ Xanh bao la nhớ nhung/ Giờ học xưa khó quên…

Chiều nay, trên con đường ngoại ô vắng vẫn thấy mấy cô cậu học trò dừng xe đạp điện, muốn hái vài chùm phượng đỏ thắm sà xuống đường. Thoảng trong gió có tiếng chí chóe cãi nhau, có tiếng nói cười về những dự định nay, mai. Tuổi học trò mà, muôn đời vẫn thế. Cứ trong sáng, ấm áp và không bao giờ mất đi những ước mơ, hoài bão đẹp đẽ của mình…


Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục