(HBĐT) - Tháng tư về, lòng người lại náo nức bâng khuâng. Nhớ lại tháng tư năm 1975, cách đây vừa tròn 45 năm, cả nước vỡ òa niềm vui chiến thắng trong âm vang "Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Tháng tư năm nay, cả nước và cả thế giới đang phải gồng mình chống dịch Covid-19 với tinh thần như Thủ tướng kêu gọi "Chống dịch như chống giặc”. Toàn dân đang trong cuộc chiến gian lao vất vả, căn cơ mà hết sức bình tĩnh.

Ngoài trời tháng tư về nắng vàng dìu dịu, những bàn chân đi nhè nhẹ sợ lay động đến thời tiết nửa hạ, nửa xuân.

Nắng tháng tư vòm trời xanh, mây trắng bồng bềnh bình dị trôi. Tháng tư bao giờ cũng để trong lòng ta nỗi hoài niệm cả dân tộc dồn về cho một chiến dịch, một trận tổng tấn công giải phóng miền Nam. Đến hôm nay, sau 45 năm giải phóng, đi suốt chiều dài đất nước đã có bao nhiêu nghĩa trang liệt sĩ, bao người đã hy sinh cho một dân tộc có truyền thống đánh giặc anh hùng. Lịch sử mãi mãi còn ghi khắc sâu những người con đã ngã xuống cho non sông đất nước và chói lọi vàng son những địa danh lịch sử.

Những người lính trẻ đi qua tháng tư năm 1975, hôm nay ai còn, ai mất. Người còn cũng đã già yếu, trên mình mang thương tật. Nhưng ra khỏi chiến tranh trở về hậu phương lại nhẫn nại, kiên trung toát lên phẩm chất bộ đội Cụ Hồ. Đinh ninh lời cha dạy "Dù chức tước gì, làm gì khi về quê vẫn phải giữ phép tắc”. Lời dậy đó vẫn mãi khắc sâu của những người một thời gian nan, sẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước.

Miên man tháng tư về nhớ mùa hè năm 1973, con trai người chị gái vừa học xong cấp 3 đã xung phong nhập ngũ, lặn lội chiến trường từ Bắc vào Nam. Trong cuộc tổng tiến công đã ngã xuống trên mặt trận Xuân Lộc, cửa ngõ tiến vào Sài Gòn.

45 năm, chị đã trở thành người thiên cổ, hình ảnh chị nhỏ nhắn nhanh nhẹn bươn trải nuôi con gánh vác bên nhà chồng, bên nhà bố mẹ mà vẫn vui tươi không một lời kêu ca phàn nàn.

Trưa tháng tư, vườn nhà có mấy cây nhãn vẫn tốt tươi ra hoa một màu nhạt của hoa và màu xanh của lá, sớm ra bầy ong đã bay cần mẫn đi hút nhụy hoa về làm mật. Gió tháng tư mang hương hoa về ngút ngàn bờ sông làm nao nức lòng người.

Nhớ tháng tư, ngày chị tiễn đứa con trai lên đường nhập ngũ, chị bước đi nhanh nhẹn, vóc người thon thả của người dân quê cần mẫn, tiện tần, lo toan. Lúc tiễn con lên đường, trong lòng vẫn ôm ấp niềm thương nhớ khi chia tay đứa con trai đầu lòng ra trận mà nhẹ nhàng nhỏ nhẹ với con "Con đi nhớ bằng anh bằng em, mẹ chờ ngày con về”.

Nói rồi chị vội quay đi để tránh sự quyến luyến bịn rịn của kẻ người đi người về. Thế rồi, xông pha ở chiến trường mới hơn hai năm, con chị đã ngã xuống một sáng tháng tư.

Hoài niệm tháng tư, nhớ người đã đi xa mà lòng náo nức:

Tháng tư về, đất trở mình thay áo

Nhịp thời gian nghe thoảng hoặc hư không

Cây mải mê đâm chồi xanh, xây hạt

Gió giục hương về ngút ngát chị ơi!.

Văn song (CTV)


Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục