Khi hạ vắt mình sang thu, bầu trời dường như cao hơn, xanh hơn, trong hơn và lộng lẫy hơn. Những đám mây chứa đầy nước của những cơn mưa mùa hạ đã nhường chỗ cho những mảng mây xốp trắng như bông thảnh thơi trôi giữa bầu trời xanh thẳm. Trong gió, chẳng còn đâu những vị oi nồng khó chịu, mà chỉ thấy một không gian mát mẻ tràn ngập khắp chốn muôn nơi. Những hạt ngọc sương đang long lanh treo trên đầu ngọn cỏ, còn mặt trời thì tỏa những tia nắng hết sức dịu êm mơn man vạn vật. 

Sau những tháng ngày ồn ào của mùa hạ, chiều thu, những tia nắng nhẹ nhàng, len lỏi qua những đám mây trắng thả trôi trong chiều gió. Chút nắng của hạ gửi lại vào thu, nắng trở nên kém phần rực rỡ, nắng mờ nhạt phía chân trời xa. Ta chỉ thấy nó lung linh thắp sáng đất trời, làm rực rỡ lên màu biếc xanh của lá. Trưa đến, nắng rộm vàng sóng sánh. Cánh đồng mùa thu được nắng nhuộm thành một màu vàng tươi óng ả và no ấm. Những cánh diều no gió mùa thu vi vút của các em thơ thả âm thanh dìu dặt vào giữa thinh không. Về đêm, cơn gió đâu đó phảng phất chút se se, nhè nhẹ, cơn gió bảng lảng thổi màu kí ức đùa qua tóc rối, nhưng trong lòng hoang hoải tìm ký ức của ngày xưa. Mùa thu sang thật bất ngờ với những bông hoa vàng li ti đầu ngõ. Những chùm tường vi nở vội vàng khoe sắc hồng dưới cái nắng mùa thu như thể sợ mình lỗi hẹn với mùa, muôn màu hoa khoe sắc như dồn hết sự căng nhựa nồng nàn tích lũy, chắt lọc qua nắng gió của mùa hạ để có dịp dâng hiến hết mình tỏa hương, tỏa sắcvà nồng nàn thêm hương thơm… Và rộn rã thêm tiếng hót của chim líu ríu. Tháng ngày trôi nhanh quá, cảm giác giao mùa thường tạo ra cho ta những chống chếnh, chùng chình. Tháng tám những cảm xúc miên man, dịu dàng khi thu chớm về. Thu đi vào lòng và bất tử, biết bao nhiêu văn nghệ sĩ đã trải lòng mình với mùa thu mà vẫn chưa nói đù những xúc cảm, trong âm nhạc của Văn Cao, Trịnh Công Sơn, Đoàn Chuẩn... trong thơ của Xuân Diệu, Xuân Quỳnh và rất nhiều thi nhân khác nữa. Sống giữa mùa thu, người ta cảm thấy như thêm yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống.

Mùa thu cứ đến lặng lẽ, mùa thu Cách mạng Tháng Tám năm 1945, dân tộc Việt Nam đã làm nên một thắng lợi có ý nghĩa lịch sử to lớn. Trải qua 77 năm mùa thu ấy vẫn còn vang vọng mãi. Lớp người ngày ấy đã thành ông, thành bà, vậy mà mỗi khi mùa thu về ai cũng có niềm hạnh phúc xốn xang nhớ về những năm tháng lịch sử hào hùng ấy. Mùa thu tháng Tám, trong mỗi chúng ta dường như ai cũng dần lắng lại. Bởi mùa thu không những là mùa của cách mạng mà còn là mùa chuẩn bị tựu trường của thế hệ tuổi học sinh. Tiếng trống trường mùa thu ngân vang trong nắng sớm như thúc giục bước chân em thơ tới trường, như một thông điệp báo cho thế hệ học sinh một năm học mới bắt đầu, trong mỗi chúng ta không ai quên được dấu ấn đầu đời khi được cắp sách tới trường. Cái cảm giác nao nao đến khó tả, bâng khuâng đến xao xuyến và đã trở thành kỷ niệm khó phai trong ký ức của mỗi chúng ta, đó cũng chính là niềm mơ ước, lòng hân hoan bước vào năm học mới của tuổi học trò.


Bùi Chiều

(Xã Cao Dương, huyện Lương Sơn)

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục