(HBĐT) - Ngày người bạn học phổ thông vào Nam lập nghiệp cũng vào cuối hạ đầu thu… Nhóm bạn chen nhau vào sân Hàng Cỏ tiễn bạn. Đông đúc, ồn ào, xen chút xô bồ… nhưng vẫn thấy thoảng đâu trong gió, chút chớm hanh hao của mùa thu Hà Nội. Bởi lá vàng bay bay, bởi lòng người thơ thới xen lẫn chút bùi ngùi ngày bạn chia xa Hà Thành…

Nay, sau bao năm, món quà bạn để lại như nhắc nhở mỗi sáng, mỗi chiều về những ngày thu thanh khiết ở Hồ Gươm, Hồ Tây, Hồ Hale… cùng sắc vàng của nắng trên những con phố Tràng Thi, Khâm Thiên, đường Láng. Câu hát một thời lại vang lên trong căn phòng "Tháng tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ?/ Từ độ người đi thương nhớ âm thầm/ Có phải em là mùa thu Hà Nội/ Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm/ Có phải em mùa thu xưa?... Đĩa CD cũ, máy hát cũ và cả nỗi niềm tìm về mùa thu cũ của Hà Nội như thôi thúc trở lại nơi này. Dù thu này, nhóm bạn ngày xưa đó, không kịp hội tụ đúng mùa thu liễu hao gầy soi bóng nước ngàn năm…

Vì vậy, mùa thu nào cũng vậy, như mặc định. Bạn vẫn nhắn tin nhắc nhớ về mùa thu Hà Nội; tải những bức hình con đường Phan Đình Phùng rợp lá... Nơi đất phương Nam "có 2 mùa vẫn đi về”, nhưng vẫn không quên khung trời xưa cũ...

Dù không sinh ra ở Hà Nội, nhưng ai cũng có một chút Hà Nội của riêng mình. Có thể là ký ức, có thể là hiện tại và có thể là những ước vọng cho miền đất Thăng Long ngàn năm văn hiến ngày một phồn thịnh…Dù đang ở trong lòng Hà Nội hay cách xa ngàn trùng, vẫn tươi nguyên, lấp lánh trong dòng thời gian một Thủ đô của riêng mình. Mùa thu ấy… tuổi hoa niên về Hà Nội nhập học. Con đường như trải đầy sắc hoa học trò. Màu áo trắng các bạn học từ các miền quê về tựu trường trong chiều ký túc xá lần đầu lạ lẫm. Ấn tượng đầu tiên thường lưu giữ mãi trong lòng. Một chiều gió cả, lá đổ xào xạc khắp sân vườn thư viện. Rồi khi đêm về, mùi hoa ngâu dâng man mác trong không gian sâu lắng, nồng nàn. Đêm xa nhà… Khu KTX như được ướp hương hoa mùa thu, dịu nhẹ, thanh khiết. Tiếng nói cặp đôi nào nhẹ bay theo gió, như sợ gió mùa thu mang đi điều thầm kín. Rồi ngày khai giảng, câu hát chào mừng của bạn sinh viên khoa tiếng nước ngoài, cùng tà áo trắng khiến hội trường lặng phắc: "Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình/ Hà Nội mùa thu, ôi xao xuyến trong lòng ta…”. Mùa thu đầu tiên với Hà Nội… là những chiều cùng bạn bè ngồi nhìn lá rơi rơi khu tượng đài Lý Thái Tổ bên Hồ Gươm; nhìn Tháp Rùa nhuốm màu thời gian… để cùng nghĩ, cùng nói về một Hà Nội của riêng mình. Người đến từ vùng rừng cọ, đồi chè Phú Thọ, người từ quê hương "cây đào Tô Hiệu” Sơn La, người từ vùng biển Nam Định hay non cao xứ Lạng, Cao Bằng... Mọi miền quê về đây để cùng một tình yêu lớn: Mùa thu Hà Nội… Con đường về trong chiều ký túc xá muộn, bỗng cả nhóm chợt tỉnh vì bắt gặp gánh hàng hoa trên đường Quang Trung, Nguyễn Du cùng mùi hoa sữa ngào ngạt… Cậu bạn cùng phòng đêm đó, ngồi cuối hành lang dạo những nốt nhạc thánh thót và day dứt của bài Hoa Sữa, như trải lòng cùng ai đó, khiến không gian như chùng lại…

Những mùa thu Hà Thành… biết bao trải nghiệm, biết bao điều đáng nhớ, thân thương. Dù thời sinh viên gian khó, vất vả, thiếu thốn, nhưng vẫn "thừa” sự lãng mạn, yêu thương, trong lành. Vẫn nhớ những ngày chớm thu, cả lớp đạp xe ra mạn Yên Hòa, đường Bưởi, ra mạn ngoại thành, ra cầu Thăng Long ngắm sông Hồng mùa nước cạn để tận hưởng những làn gió thu hào phóng nhất. Và cũng thật thích thú vô cùng nếu vào mùa Thu…đến những địa danh lịch sử văn hóa được đi vào sử sách: Quảng trường Ba Đình, Nhà hát lớn Hà Nội, đường Tràng Tiền, đường Tràng Thi, cột cờ Hà Nội, Phủ Khâm sai Bắc Kỳ(Bắc Bộ phủ)… Sau này, xa Hà Nội, rồi có dịp bất chợt trở về trong chốc lát, gạt qua lớp sương của quá vãng, luôn hiện lên lung linh những mùa thu yêu dấu, mùa thu tuổi hoa niên cùng bạn bè cùng trang lứa. Cũng thấy rằng: Năm tháng có thể làm cho mỗi người thêm già đi về mặt hình hài, nhưng niềm vui, hạnh phúc lại không hề phôi phai. Như chiều nay, có dịp bước trên những phiến đá vỉa hè ở bờ Hồ, lại thấy được mùa thu dịu ngọt trong lành trở về…

Tản văn của Bùi Huy

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục