Những tà áo dài trắng, những chùm phượng hồng đâu chỉ dành cho lứa học sinh đang học lớp 12… Lớp cấp III ngày xưa, dù đã chia tay mái trường mấy chục năm, giờ có dịp tề tựu bên nhau vẫn còn vẹn nguyên màu trắng tinh khôi đó. Cả trong trang phục mặc để chụp ảnh kỷ niệm, cả trong tâm tưởng. Bạn M…một "cây văn nghệ” của lớp thấy thật bất ngờ, vì người hát, người đọc thơ, người phát biểu những tâm tư nhiều hơn dự kiến ban đầu. "Kịch bản” chương trình phải thay đổi nhiều, nhưng ai cũng thấy vui, thấy hạnh phúc. Ai bảo lớp người U60 đã già. Tâm hồn còn trẻ thì mãi trẻ trung vì được sống trong tình thầy trò, tình bạn…

Cô giáo cũng ngoài 70 rồi, mái tóc điểm bạc nhưng vẫn sải bước cùng các học trò, cùng tiếng nói tiếng cười rộn ràng khắp nơi: check-in vườn hoa, con đường đẹp, hồ tắm, view cánh đồng, bãi cỏ xanh mướt… Quãng thời gian mấy chục năm, thật ngắn ngủi trong cuộc đời rộng lớn, nhưng lại quan trọng và ý nghĩa trong cuộc đời mỗi người. Mỗi người đều có những điều kiện, hoàn cảnh khác nhau, nhưng đã trở về đây, khung trời học trò của thời 16, 17 tuổi lãng mạn và mộng mơ.  Họ đã để lại phía sau một quãng thời gian khá dài trống vắng mà chưa thể gặp nhau (vì nhiều lý do, ngoại cảnh tác động), nhưng lần này, sức mạnh của tinh thần bạn bè đã đưa họ đến sớm hơn dự kiến. Như bạn ở xã kia, có chuyện không vui của gia đình nhưng vẫn dứt khoát rạch ròi: "Tôi vẫn phải đến vì lâu lắm không gặp cô giáo chủ nhiệm và các bạn. Việc nào ra việc ấy”. Có bạn vượt mấy trăm km từ Vinh (Nghệ An), Sơn La, Hải Dương đã về đây cùng những câu hát mang câu hò xứ Nghệ, miền Tây Bắc cùng món quà quê hương đậm đà nỗi nhớ. Có bạn từng là một "thôn nữ”, nay vừa làm mẹ, làm bà và luôn là hạt nhân văn nghệ của thôn, xóm. Trang phục dân tộc bạn chọn thật ấn tượng. Hôm gặp mặt, giọng hát mượt mà của bạn khiến mọi người nhớ đến ngày đi học, bạn hay được thầy giáo mời lên hát giữa các tiết học… Nhiều bạn đã về hưu sau hàng chục năm công tác, nay vẫn hồn nhiên những câu chuyện về bạn bè. Hóa ra, những người bạn vắng mặt lại được mọi người nhắc đến nhiều nhất cùng những câu chuyện của một thời. Về hội lớp, sao thấy nhớ các bạn thế này? Lần sau nếu có dịp, hãy đến với lớp, với bạn bè bạn nhé. Lời tha thiết của cậu bạn lớp trưởng vang lên khiến ai cũng thấy xúc động, bồi hồi… Dù bạn thế nào đi chăng nữa, có thể còn khó khăn vất vả, có thể chỉ là những người bình thường với nỗi lo thường nhật của cuộc sống đời thường…nhưng khi đã trong "ngôi nhà bạn bè” mọi chuyện kia không phải là rào cản đâu bạn.

 Vui, sôi động xen lẫn những sâu lắng, rưng rưng xúc động khi được cô kể về những ngày tháng "hàn vi” của lớp: Lớp nhà tranh vách đất, nhưng học trò nghĩa tình; mọi người đã nỗ lực vươn lên để đi về phía trước. Một bạn nào đó ngân lên những vần thơ đầy cảm xúc của một thi sĩ danh tiếng như nói hộ tâm trạng của bao người cả trong quá khứ và hiện tại:

"Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ/Vô tư quá để bây giờ xao xuyến/ Bèo lục bình mênh mang màu mực tím/Nét chữ thiếu thời trôi nhanh như dòng sông/Ta lớn lên bối rối một sắc hồng/Phượng cứ nở hoài như đếm tuổi/Nhưng chiều nay, một buổi chiều dữ dội/ Ta nhận ra mình đang lớn khôn...”. Rồi ai đó nhắc tới những mối tình học trò một thời nằm trong "vòng bí mật” giờ không cần phải giấu diếm. Đẹp và tinh khôi…Hôm nay gặp để tiếp nối cho những ngày mai gặp gỡ. Tất cả đều có chung cảm nhận như vậy. Chúng ta tựa đỡ vào nhau để đi về phía trước, dù khó khăn, thách thức…bạn nhé. Thật nhớ lắm câu hát của bài hát Nga năm nào: "Điều đó không bao giờ trở lại”, từng vang lên như trong không gian đầy nắng, lộng lẫy màu hoa phượng và tràn ngập những rung động, suy tư của ngày gặp gỡ và chia tay:

 Ϲó bao giờ ta trở lại /với kỷ niệm xưa êm đềm/Tháng năm đã qua /trong tim chúng ta vẫn còn thương nhớ./ Thoáng xa ngàn xa chân trời, /cháу lên tình уêu cuộc đời/ Tháng năm đã qua, /Đưa ta trở lại bên nhau”…

Bùi Huy

Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục