(HBĐT) - Tuổi càng cao, sức càng yếu, các mẹ lại càng đau đáu với hoài niệm xưa. Bởi vậy, tháng Tư về, lòng mẹ lại cuộn dâng nỗi nhớ... Lần nào đến thăm mẹ Chố cũng vội vì thường đi cùng đoàn, nên tôi không có dịp được nghe mẹ tâm sự. Qua chia sẻ từ các cháu nội của mẹ được biết, mấy chục năm qua, bà của họ không nguôi nỗi nhớ về miền Nam. Bởi ở đó, 2 người con trai của bà đã mãi mãi không trở về. 


Đồng chí Bùi Văn Cửu, Phó Chủ tịch UBND tỉnh thăm hỏi, tặng quà tri ân Mẹ Việt Nam anh Hùng Nguyễn Thị Sự, xóm Xạ Múc, xã Thịnh Minh (TP Hòa Bình).

Mẹ Chố có 2 con là liệt sỹ Nguyễn Văn Thật và liệt sỹ Nguyễn Văn Sắt. Nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc, năm 1967, 2 anh em cùng lên đường nhập ngũ, chiến đấu cùng 1 đơn vị tại chiến trường miền Nam. Năm 1971, người em Nguyễn Văn Sắt hy sinh, sau 1 năm (năm 1972) người con trai lớn Nguyễn Văn Thật cũng có giấy báo tử. May mắn là người con lớn - liệt sỹ Nguyễn Văn Thật, trước khi hy sinh đã có vợ và 4 con, nên mẹ có điểm tựa để vượt qua nỗi đau chồng chất. Hơn 90 tuổi, mắt mờ, chân chậm, nhưng mẹ vẫn giữ được sự minh mẫn trong tư duy. Trong những ngày lễ trọng của đất nước, khi có đông đảo đại diện cơ quan, đoàn thể, các thế hệ con cháu đến thăm và tri ân, mẹ đón tiếp với tinh thần lạc quan, vui vẻ và kể lại chuyện xưa, góp phần giáo dục truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ hôm nay và mai sau.

Đôi lần được đến thăm mẹ Sự, tôi không khỏi ngạc nhiên trước sự dẻo dai, minh mẫn của cụ bà đã ngoài 100 tuổi. Tìm hiểu được biết mẹ làm nghề bốc thuốc nam chữa bệnh cứu người. Có lẽ chính những cây thuốc quý đó đã bồi đắp sinh lực cho mẹ, để đến hôm nay, 102 tuổi mẹ vẫn có thể đứng thẳng bằng chính đôi chân của mình, đôi tay vẫn nhúc nhắc làm những việc nhẹ nhàng giúp cháu con. Mẹ Sự cũng có 2 người con là liệt sỹ. Con trai thứ 3 của mẹ là Nguyễn Văn Diệu, sinh năm 1945 lên đường nhập ngũ khi vừa tròn 21 tuổi. 2 năm sau, vào đúng thời kỳ cuộc chiến tranh chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt nhất (năm 1968), mẹ bàng hoàng nhận tin anh đã hy sinh. Nỗi đau chưa kịp nguôi ngoai, nhưng vì tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, năm 1971, mẹ nén lòng tiễn con trai thứ 4 là anh Nguyễn Hùng Chước lên đường nhập ngũ. 1 năm sau, gia đình lại nhận được tin anh Chước hy sinh trên chiến trường Buôn Mê Thuột. Nỗi đau chồng chất nỗi đau, mẹ gắng gượng nuôi các con khôn lớn, trưởng thành. Nhiều con, cháu và cũng thường xuyên nhận được sự quan tâm, thăm hỏi của các cấp ủy Đảng, chính quyền, bà con lối xóm nên mẹ không cô đơn. 

Nhưng hỏi thăm qua người con trai cả hiện đang phụng dưỡng mẹ, ông Nguyễn Văn Chung chia sẻ: Bao năm qua, nỗi thương nhớ con trong lòng mẹ chưa bao giờ nguôi ngoai. Mấy anh em chúng tôi đã bàn bạc, liên hệ với các cấp, ngành đi tìm hài cốt của 2 người anh em. Tháng 3/2017, gia đình nhận được tin báo từ đồng đội về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Hùng Chước. Gia đình đã hoàn thiện các thủ tục đón chú Chước về gần bên mẹ. Đón được chú Chước về rồi, lòng mẹ vẫn day dứt bởi không biết chú Diệu đang nằm ở nơi nào, có ai hương khói? Hiện, gia đình vẫn đang tiếp tục tìm kiếm phần mộ của chú Diệu để mẹ được an lòng.

Thúy Hằng

Các tin khác


“Xe đạp thồ” - Huyền thoại trong chiến thắng Điện Biên Phủ

Đến thăm Bảo tàng Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, chúng tôi được chị Ngô Thị Lai, cán bộ Bảo tàng giới thiệu tham quan, tìm hiểu khá nhiều hiện vật quan trọng, độc đáo, góp phần làm nên chiến thắng lừng lẫy năm châu 70 năm về trước. Một trong những hiện vật ấy là chiếc xe đạp thồ huyền thoại.

Ký ức về "mùa hè đỏ lửa" Thành cổ Quảng Trị năm 1972

Cho đến nay, sau 52 năm, trận chiến khốc liệt nhất trong lịch sử chiến tranh Việt Nam, được mệnh danh là "mùa hè đỏ lửa” với sự huy động lực lượng lớn chưa từng có trong 81 ngày đêm giằng co từng mét đất, ngôi nhà giữa bom rơi, đạn nổ vẫn còn in đậm trong ký ức quân và dân cả nước cũng như lớp thanh niên tỉnh Hòa Bình lên đường đến với chiến trường Quảng Trị, góp phần tô thắm trang sử hào hùng của dân tộc trong hành trình giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Bảo tồn giá trị văn hóa, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội

Văn hóa có vai trò đặc biệt quan trọng đối với mỗi quốc gia, dân tộc. Trong bối cảnh hiện nay, việc bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa vật thể và phi vật thể của các vùng miền, dân tộc là nhiệm vụ rất quan trọng, vừa góp phần củng cố nền tảng tinh thần của xã hội, tăng cường khối đại đoàn kết, khơi dậy khát vọng phát triển, vừa quảng bá du lịch, thúc đẩy phát triển KT-XH.

Người chiến sỹ quân y và khúc hát bi tráng giữa khói lửa Điện Biên Phủ

Sinh năm 1932, năm nay cựu chiến binh (CCB) Vũ Trọng Thuận ở tổ 3, phường Thống Nhất (TP Hòa Bình) đã ngoài 90 tuổi, nhưng khi kể về một thời binh lửa nơi chiến trường Điện Biên Phủ năm xưa, giọng ông vẫn sang sảng. Thời điểm đó ông tham gia với vai trò là chiến sỹ quân y của trạm thu dung điều trị thương binh dưới tán rừng Mường Phăng. 70 năm đã trôi qua, ký ức thời thanh niên của người cựu binh như ùa về khi hoa ban nở trắng những cánh rừng Tây Bắc.

Vẹn nguyên ký ức về trận chiến Đồi A1

Sinh năm 1934, năm nay dù đã 90 tuổi nhưng khi kể lại những ngày cùng đồng đội tấn công Đồi A1 ở chiến dịch Điện Biên Phủ cách đây tròn 70 năm, đôi mắt của cựu chiến binh (CCB) Mai Đại Xá ở tổ 7, phường Đồng Tiến (TP Hòa Bình) như có lửa, giọng nói trở lên mạnh mẽ như thuở 20 tay cầm súng, bật dậy từ chiến hào hô xung phong...

Hồi ức về trận chiến đồi Độc Lập tại Điện Biên Phủ

LTS: Thiếu tướng Bùi Đức Tùng, nguyên Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An, trong Chiến dịch Điện Biên Phủ là Trung đội trưởng thuộc Đại đội 924, Tiểu đoàn 542, Trung đoàn 165, Đại đoàn 312. Thiếu tướng Bùi Đức Tùng đã kể lại những kỷ niệm tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ trong cuốn sách "Chiến sĩ Điện Biên Phủ thành phố Vinh” do Ban liên lạc chiến sĩ Điện Biên Phủ thành phố Vinh biên soạn. Báo Quân đội nhân dân Điện tử trích gửi đến bạn đọc.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục