Tản văn của Văn Song

 

Chiều hè, thả bước trên đường phố Trần Hưng Đạo rộng dài chạy vào trung tâm thành phố. Ta lại náo nức:

Bằng lăng tím chiều trên phố

Bằng lăng về nỗi nhớ chơi vơi

Nhớ không có những buổi chiều

Trên con đường phố có nhiều

lá bay.

Bằng lăng có trên đường phố chưa lâu nhưng sự phát triển của cây, của hoa trong những ngày hè là niềm vui bước chân lữ khách. Trên phố chiều hè:

Mong manh sắc tím tuyệt vời

Lả lơi trong gió rạng ngời người qua.

Chiều hè, khoảng 16 giờ, chị lao công cầm chổi tre, đẩy xe quét sạch rác trên đường phố để đường phố sạch đẹp, văn minh.

Dưới cái nắng tháng 5, tháng 6, hoa bằng lăng đón luồng gió mát từ sông Đà làm với bớt không khí oi ả. Chị lao công cần mẫn sau một ngày lao động, trở về với tổ ấm đơn sơ, chị chăm sóc cho mái ấm để yên lòng người chồng đang làm nhiệm vụ bảo vệ biên cương.

Ở vùng biên cương không có màu tím bằng lăng nhưng bạt ngàn màu tím hoa sim, anh lính biên phòng súng trên vai bước những bước dài trên đường biên Tổ quốc mà lại nhớ cuối dòng sông Đà có hoa tím bằng lăng.

Bằng lăng ơi bao nhiêu tình

mãi không phai

Tím chiều biêng biếc lòng ai

đợi chờ.

Dù man mác của hoa sim trên những ngọn núi cao mà lòng anh vẫn gửi tâm tình:

Bằng lăng gọi nắng em sang

Ngây ngất ngắm cánh hoa bay

giữa trời

Mong manh sắc tím tuyệt vời

Bằng lăng trong gió lẳng lơ

chiều hè.

Màu tím bằng lăng và hoa sim đã hun đúc màu tím tràn đầy niềm tin và hy vọng.


Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục