(HBĐT) - Mới chớm hè mà gia đình chị NN. đã họp nội bộ để bàn về chuyện học hè của thằng bé HH; chủ yếu là mẹ nó “quán triệt” chứ chẳng ai chen được câu nào. Đại loại là năm lớp 4 vừa rồi, thằng bé nhà mình học hành “sút”, “phong độ xuống”...

 

Theo như chứng lý, chứng luận đưa ra là nó “chỉ kiếm được một điểm 10, còn mấy môn còn lại toàn 9” mà theo như cô dạy tiếng Anh từng nhận xét, thằng bé này có năng khiếu “đặc biệt” về môn này và môn toán (lời cô chủ nhiệm)!? Chẳng biết do hớp hồn vào những lời có cánh đó của các cô đến mức nào mà mấy năm nay, việc học của thằng bé được chị đưa hẳn vào các cuộc họp gia đình. Bố nó chuyên làm ăn xa nên ít biết chứ ông bà nội và các cô, dì, chú bác ruột của nó thì luôn được “hứng” những câu thế này: thằng bé HH. nhà này có thể làm nở mày, nở mặt dòng họ đấy. Nó “siêu” Anh văn, toán lắm... Đã thế còn chơi giỏi cờ tướng, đàn pi-a-nô hay và sắp tới cho nó theo lớp khiêu vũ quốc tế. Không có sau này, gặp gỡ các bạn tài năng quốc tế làm thế nào?

 

Chuyện học 2 buổi đối với học sinh tiểu học thì đương nhiên. Nhưng các buổi tối, thằng bé được mẹ nó lên lịch kín mít (chỉ hở mỗi tối thứ bảy). Chiều đón con về, tắm táp, ăn cơm xong, vừa uống hết cốc nước cam bà pha, thằng bé đã phải “vù” đến lớp. Bận quá đến nỗi có lần đứa bạn hàng xóm sang mời tối thứ sáu sang dự sinh nhật cũng được mẹ nó thoái thác. Một lần thằng bé hây hấy sốt, thương cháu, ông bà can nhưng chị đã có ý kiến: “Tối nay, trung tâm có chuyên gia nước ngoài đến dạy, cháu phải đến lĩnh hội. ông bà cứ để cháu đi học mới nên người được...”

 

Thằng bé bước lên xe của mẹ đưa đến lớp mà như con lật đật, chẳng biết phản ứng gì cho lại. Có một chuyện mà bà con khu dân phố nhớ mãi là lần chị định “choảng” cho thằng bé một trận vì tội: được nghỉ học nhưng dám đến nhà cô ruột chơi. Nội tình được bà nội kể lại trong cuộc họp gia đình: Tối hôm nọ, đến “cô toán” học được nghỉ, sướng quá, thằng bé đến nhà cô ruột chơi (cùng phố). Đến nó giao hẹn: Cô cho nghỉ, cháu đến đây chơi cờ ca-rô với em Tũn. Cháu muốn giải lao một chút. Cô đừng mách mẹ cháu... Nhưng chuyện “vỡ lở” vì cu Tũn cứ bô bô: Tôi hôm nọ, anh HH. thua em. Thế là họp, thế là định đánh đòn. Bé HH. chỉ thút thít: “Con có bỏ học đâu, cô cho nghỉ, con đến nhà cô giải trí cùng em Tũn thôi mà”. Mẹ nó thì quả quyết: “Nếu nghỉ, con điện cho mẹ đón về để con qua nhà cô tiếng Anh hỏi thêm cho kỳ thi sắp tới chứ. Con làm mẹ thất vọng”. May mà mọi người can, không thì thằng bé HH. “ăn lươn” đủ...

 

Năm học vừa qua lại đến mùa hè. Nghe đám bạn cùng phố kháo nhau chuyện đi học bơi, về quê nội, ngoại, đánh bi, đánh đáo mà thằng bé HH. thấy như mình “chả liên quan”. Vì mẹ nó đã “dấm” các cơ sở học hành cho nó rồi. Cũng kín mít (sáng, chiều và lác đác buổi tối) và đủ các hạng mục. Trưa nay, mẹ nó đi đâu về hộc tốc thông báo: Nghe nói thầy tiếng Anh mới nổi ở bên sông có phương pháp dạy tân tiến, hiện đại và phù hợp với “hội nhập” lắm. Hay là con theo thêm lớp này nữa ?! Nghe thấy thế, mặt ông bà nội như quắt lại. Bà xoa mái tóc thằng bé như an ủi: Cứ từ từ cháu nhỉ. Hè cũng phải xả hơi một chút chứ. Tuần tới, về quê với bà một tuần... ôi, sướng quá. Lâu lắm rồi “thần đồng” mới có gương mặt giãn ra và tươi vui như thế.

           

 

 

                                                                           Bùi Huy

Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục