(HBĐT) - Biết chi đoàn thanh niên cơ quan chị Phương sắp đi làm công tác thiện nguyện ở một xã vùng sâu, vùng xa còn nghèo, khó khăn. Em Hà theo dõi thấy chị Phương chuẩn bị ba lô, đôi giày thể thao và tranh thủ đem phơi lại máy bộ quần áo đã cũ nhưng còn lành lặn, sạch sẽ gấp lại cẩn thận bỏ vào chiếc túi, buộc kỹ.

Hà thấy chị Phương làm nói với chị:

- Chị Phương ơi! Hôm nào chị đi cho em góp phần với nhé.

Chị Phương vui vẻ, nhìn em:

- Nhất trí nhưng em có gì mà góp.

Phương cười rồi nhỏ nhẹ:

- Em bí mật để chị bất ngờ.

Hôm sau đi học về, Hà bá vào vai mẹ to nhỏ những gì nhưng khi nói xong, mặt mũi nó hớn hở, rạng rỡ  hẳn lên.

Hà vào phòng học, đóng kín cửa, lấy bộ sách giáo khoa lớp 9 năm ngoái vừa học buộc lại, gấp vuốt cẩn thận chiếc áo ấm vẫn còn thơm mùi băng phiến và không quên viết nắn nót vào một mảnh giấy nhỏ mấy dòng: “Đây là chiếc áo mình đã mặc, bạn sẽ ấm hơn vì hơi ấm của hai người” và bớt số tiền mừng tuổi Tết vừa qua kèm theo một trăm nghìn đồng gọi là quà mọn của người bạn chưa quen bỏ vào chiếc túi nhỏ trên ngực.

Hà làm xong vui lắm, bí mật gửi chị Phương đưa đến vùng sâu, vùng xa. Hà nghĩ ở một nơi xa nào đó có một bạn gái mỗi lần trở rét, khoác chiếc áo đến trường sẽ thấy hơi ấm từ tấm lòng sẻ chia của người bạn gái không hề biết mặt nhưng chẳng thể nào quên.

Hôm chị Phương ba lô lên đường theo chi đoàn thanh niên cơ quan đi làm thiện nguyện, lòng Hà thấy lâng lâng một niềm vui khó tả.

 

 

 

                                                          Văn Song (TTV)

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục