(HBĐT) - Lâu ngày không vào “xới”, chiều nay bác X xách cây vợt cầu lông sang CLB thể thao của công ty Y. Cơ sở vật chất có khác thật. Nhưng nhìn kỹ, thì mỗi sân đã được phân định rõ về vị trí, cũng như “đẳng cấp” của người cầm vợt.

Trong đó, có một sân có vẻ tươm tất nhất dành cho “đại ca M”. Người ấy mới về đây nhận việc, nghe đâu đang là nhân vật đang nổi của công ty. Về một cái là anh “khoanh” và chia các sân cầu lông của đơn vị ra nhiều trình độ, đẳng cấp khác nhau...

 

Mọi khi, sau giờ lao động sản xuất, ra quăng mấy qủa cầu cho thư giãn, tiếng cười rộn rã khắp sân. Nay phân khu rồi, tiếng cười có vẻ giảm hẳn. Đấy như sân nghiệp dư, phong trào có gần 10 cặp mà chờ đến lượt chơi đến mệt hơn cả đánh trận... Trong khi, sân của “đại ca” M (kín gió, ánh sáng đảm bảo chất lượng, có nước ngọt để bồi dưỡng...) lại chỉ có nhõn 3 cặp. Thấy chênh như vậy, có người bạo dạn định lò dò sang đó làm vài “séc” lấp thời gian trống thì bị bật ngửa trở lại bởi dòng chữ  ngay chỗ ra, vào phòng VIP: “Chỗ tập dành riêng cho lãnh đạo. Không phận sự miễn vào”. Ôi thể thao là đoàn kết, là bình đẳng cơ mà...Nhưng thôi, cũng chẳng sao, vấn đề là tập luyện như thế nào cho hiệu quả...

  

Từ những chiều đó trở đi, sân cầu lông của các tay vợt “nghiệp dư” dẫu không “hoành tráng” nhưng cái vui đã trở lại. Tiếng cười, tiếng reo hò, bình phẩm và cả những lời nói đùa thái quá nữa (nhưng không làm ai ức chế, bực mình) khiến mọi người hồ hởi. Họ vừa đánh, vừa nhìn vào phòng thể thao Víp: sao tẻ nhạt thế. 2 đôi VĐV (khổ nỗi, bụng và ngực các VĐV không tương xứng nhau) đang vờn những quả cầu bằng động tác ... dưỡng sinh, Spa!? Ít cả lời nói lẫn tiếng vỗ tay. Mà hoạ hoằn lắm mới nghe bác phó phòng cổ động “VĐV Víp” một lời khen “Anh đánh hoa mỹ và sát thủ quả”...Rồi có tiếng lẹt đẹt vỗ tay, nhưng những âm thanh đó đã bị chìm khuất bởi những tràng pháo tay từ sân cầu lông bình dân...

                                                                           

                                                                                            Bùi Huy

               

Các tin khác


Thạch Sanh tân truyện: Không có ngoại lệ

(HBĐT) - Nhờ có thành tích diệt chằn tinh cứu công chúa, đánh đuổi giặc ngoại bang làm "rạng danh” cho vùng "rừng xanh, núi đỏ” nên Thạch Sanh được cung đình rất sủng ái và người dân trong vùng hết sức nể trọng. Cũng vì thế trong cuộc bầu trưởng thôn vừa qua, chàng tiều phu được cử tri tín nhiệm với tỷ lệ tuyệt đối.

Chuyện đời thường: Lợi bất cập hại!

(HBĐT) - Alo! Bác có nhà không? Em sang xin chén nước chè? - Ừ! Chú về quê hả? Chú sang đi! Nhưng không phải sang nhà mà đến đoạn suối ngày xưa anh em mình ngụp lặn sau mỗi buổi chiều chăn trâu nhé.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục