(HBĐT) - Trời nóng bức, không gian như đặc quánh lại, à ơi đến đứt hơi mấy bài con cò, con vạc mà thằng bé gần hai tuổi mới thiu thiu ngủ. Đã thế, trước khi chìm vào giấc ngủ mệt mỏi, nó còn “hành” chán từ xoa lưng đến vỗ mông, vỗ chân.

 

Chợt từ tầng cao dội xuống: “Hà “lội” mùa “lày” vắng những cơn mưa”, cùng âm thanh nhạc đệm dẫu trữ tình cũng không thể thưởng thức lúc gần 22 giờ đêm này… Khổ thân  nhạc sĩ Trương Quý Hải chưa, bài hát “Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa” chưa dứt thì thằng bé ré lên. Mẹ đây, mẹ đây… Trời ơi, hát với hò cái gì. Khu tập thể bé tí hin này mà có đến mấy bộ Ka-ra-ô-kê, chia khá đều ở các tầng. Dịp cuối năm vừa qua, gần tết, tinh thần văn nghệ lên đến đỉnh điểm. Rồi tạm hạ nhiệt. Vào hè một cái, lại như xưa. Kìa,  tầng 3 nhà bên kia còn đang đập sình sình bài hát “Tóc em đuôi gà”, “Vào hạ”, thì tầng hai nhà đối diện đáp trả bằng bài “Hạ trắng” dạo đầu bằng kèn Sắc-xô-phôn bẳn gắt. Lần này là giọng ca nam, có âm sắc khá cao, chói. Trời ơi, “Gọi “lắng” trên vai em gầy…đường xa áo bay…”. Sau khi gọi “lắng” giữa đêm khuya có phần lặp đi, lặp lại, dường như kém miếng khó chịu, chủ nhân đã tăng Von-lum hay sao ấy, mà giọng nữ tiếp theo nghe có vẻ hoành tráng hơn với bài “ Hát mãi khúc quân hành”…Đã có tiếng bình bịch đi lại trên tầng, có vẻ sốt ruột tợn. Một người ở tầng dưới lao ra ban công. Rồi có tiếng ống bơ rơi loảng xoảng dưới sân thể thao. Chắc ai đó muốn “đệm” nhạc cho bài hát… Nhưng kèm theo là lời kêu gào vổng vút: “Mấy giọng ca vàng ơi… mấy giờ rồi, để con chúng tôi còn ngủ với chứ”. Đang hát đến đoạn “Câu hát ngân “nên” bỗng chốc “lửa” chừng…”, giọng ca nữ chợt như lạc giọng và đứt phựt một cái. Rồi lịm hẳn. Phúc tổ cho các hộ nhé, hôm nay, giọng ca này còn biết điều đấy, chứ như hôm nọ... Còn lâu, đây thì chả khuyến mại thêm cho 8 bài ấy chứ…   

 

Với tình hình “Trăm hoa đua nở” giọng ca vàng  như thế này, các hộ ở đây đến lúc phải bàn nhau đóng góp kinh phí để mấy hộ kia làm phòng cách âm!? Không thì “chết” vì bội thực âm nhạc mất…Mà dự báo thời tiết là ngày mai còn nắng hơn nữa đấy. Nói dại, thôi thà mất điện, chứ có điện để nghe “sô” diễn bất đắc dĩ thế này thì tổn thọ là cái chắc…

 

 

                                                                      Bùi Huy

 

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh

Lần ra mắt…

Được tin con trai dẫn bạn gái về nhà giới thiệu, bà Hân mừng lắm. Bà đã 60 tuổi rồi, mà trưởng nam chưa có người nâng khăn sửa túi, nên sốt ruột lắm. Mà nó cũng đã gần “tam thập” rồi chứ ít ỏi nữa đâu. Nay thì nở mày, nở mặt nhá…Sau khi phân công chồng con đi nhốt gà, vịt và ngâm gạo nếp, bà mới “a lô” cho các dì, các cô trong họ hàng…Này, nó bảo, bạn gái nó làm ở doanh nghiệp tư nhân, con nhà đàng hoàng lắm. Ông bà nhà ấy chỉ có 2 con nên. nó cũng được “cưng chiều”, nhưng chịu khó lắm nhá. Mai mọi người đến xem mặt “cháu dâu” tương lai nhé…

Lời khuyên

(HBĐT) - Chị Liên đi ra, đi vào vẻ sốt ruột, sao giờ này mà vẫn chưa đi làm về chứ, chị dọn cơm nhắc con Thuý ăn trước rồi còn đi học thêm kẻo muộn giờ.

20 phút… ôm đầu

(HBĐT) - Chuyến xe khách chạy về HN đón khách ở điểm M. Người đàn ông lên xe có vẻ thành đạt: complê khá mốt, tóc xịt gôm, nước hoa I-ta-lia thơm sực nức, dù có vẻ tuổi cũng U50 rồi. Hất hàm. Đi thôi, rồi cau có: Sao ghế ngồi chẳng êm chút nào. Chiều tối rồi, nên mọi người ngồi trên xe đã ngủ gật gù. Bỗng choàng tỉnh bởi có tiếng mèo cái rên như khi gặp bạn tình. Có bà già còn rú lên vì sợ. Nhưng chủ nhân của chiếc điện thoại kia lại tỉnh bơ như không (sau khi nhếch mép cười vì nét “quê mùa” của bà lão).

Món quà đầu năm mới

(HBĐT) - Duyên về làm dâu nhà mế Thoan hơn nửa năm nay rồi. Là con gái người Kinh về làm dâu bản Mường, duyên thấy bỡ ngỡ đủ điều, từ nết ăn, ở đến phong tục của gia đình nhà chồng.

Những tấm lòng thơm thảo

(HBĐT) - Cả ngõ phố này, ai cũng thấu hiểu hoàn cảnh của Linh. Sinh ra cùng trang lứa, nhưng với Linh cuộc đời chẳng cho Linh nụ cười hạnh phúc. Bố mất sớm vì căn bệnh hiểm nghèo. Hai mẹ con côi cút nuôi nhau.

“Cái bụng” con chị Mơ...

(HBĐT) - Con gái đầu chuẩn bị sang tuổi 18 và chị Mơ ở xóm bên cũng ngỡ như mình... đang ở tuổi đôi mươi như con mình. Nên, khi thấy những dấu hiệu của con gái mình với “các anh” trong xã, trong xóm, chị càng để ý tợn và có phần tự hào.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục