(HBĐT) - Vậy là tháng Năm đã về và hè đã rộn ràng. Vạn vật thi nhau báo hiệu hè về. Từ tiết trời oi nồng của mùa hạ đến những cơn mưa rào chợt đến rồi chợt đi; từ những cây phượng trổ bông đỏ rực đến những hàng bằng lăng tím ngát bông gọi hè… Thời gian và vạn vật vẫn vậy, đến rồi đi như đã hẹn. Đó là một cuộc giao ước bất thành văn của đất trời. Nhưng có một điều rất khác ở tháng Năm này, đó là cảm xúc của mỗi chúng ta.           

Tháng Năm! Cuộc sống dường như trở lại nhịp điệu như đã từng sau mấy tháng dài chúng ta cùng nhau cố gắng sống thật chậm, thật cẩn trọng để "đánh đuổi giặc cô-rô-na”. Niềm hân hoan dâng tràn trong đáy mắt của mọi người.

 Tôi đón tháng Năm bằng niềm vui lâng lâng, sung sướng khi lại được trở lại trường, được đứng trên bục giảng tiếp tục công việc của mình. Và vui hơn cả là được ngắm nhìn những nét cười thơ ngây, vui ngất của các trò nhỏ khi các em được gặp lại nhau suốt mấy tháng dài nghỉ dịch. Cô, trò lại cùng nhau say sưa với những bài học mới và ngoài kia, ve đang rền rĩ cất tiếng ca bài ca hè về.

 Tháng Năm này lạ lắm! Không phải là niềm xao xuyến bâng khuâng trong đáy mắt của các cô cậu học trò khi hè về như bao năm học trước. Đó là niềm hân hoan ngày hội ngộ bởi năm học lại được tiếp nối sau bao tháng ngày chờ đợi. Những tiếng ve râm ran, những cánh phượng rực hồng có gợi xốn xang, hồi hộp trong sâu thẳm tâm hồn nhưng rồi lại qua ngay, bởi hè năm nay khác lắm. Mọi cung bậc cảm xúc dường như xáo trộn, nhảy nhót trong lòng. Tháng Năm đấy nhưng không phải là thời điểm chuẩn bị kết thúc năm học như thường lệ mà là lúc tiếp tục của một cuộc hành trình còn dang dở. Những cánh phượng rơi vẫn được các cô cậu học trò khéo léo ghép lại thành hình cánh bướm xinh xắn, trao tay nhau ép vào trang vở. Nhưng không phải để tặng nhau trước những ngày sắp sửa tạm chia xa mà là để đánh dấu niềm vui ngày được đến lớp.

Tháng Năm này đặc biệt lắm! Cả đất nước như vỡ òa niềm vui khi dần được trở lại nhịp sống thường ngày. Tôi chợt nhận ra, cuộc sống trước đây không hề tẻ nhạt với những lo toan, bận rộn như nhiều người từng than thở mà nó rất đỗi bình yên. Phải rồi! Sau bao ngày tháng người dân cả nước chung tay cùng các chiến sĩ tuyến đầu ra sức "dẹp giặc dịch”, chúng ta càng thêm yêu quý hơn cuộc sống này, yêu thêm quê hương đất nước mình, yêu từng ngọn cỏ, nhành hoa và yêu hơn cả là tình đồng bào của những người con đất Việt. Trải qua bao gian khó những tình cảm đẹp đẽ đó mới phát huy mạnh mẽ. Tôi có niềm tin chắc chắn rằng cuộc sống này, tình yêu thương và lòng thiện vẫn tràn đầy chứ đâu phải vô cảm như có người từng nói.

 Tháng Năm về, mẹ tin, nhóm thể dục dưỡng sinh của mẹ sẽ sớm được hội ngộ trở lại và mỗi chiều, mẹ vui cùng các bạn bè cùng trang tuổi sẽ tiếp tục những bài tập hít thở nhẹ nhàng, đều đặn trong công viên rộng rãi, thoáng mát bên bờ biển vi vu gió hát. Mẹ vơi dần những tiếng thở dài lo lắng khi mỗi ngày lại nghe nhiều tin tốt hơn về tình hình dịch bệnh.

 Tháng Năm này, tròn 130 năm ngày sinh của Bác. Cờ đỏ sao vàng rực rỡ sẽ lại được treo lên ở mỗi con đường, ở các cơ quan, xóm bản như một sự tri ân của những thế hệ hôm nay đối với Người "Chỉ biết quên mình cho hết thảy/ Như dòng sông chảy nặng phù sa”(thơ Tố Hữu).

Tôi đưa bàn tay đặt lên ngực, cảm nhận nhịp đập đều đều của con tim, chợt nghe lòng thầm thì: Tháng Năm ơi, sao mà yêu đến thế!

 Tản văn của Trương Thúy

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục