(HBĐT)-Những ngày "cách ly xã hội” vì Covid 19, nhà bà MM cũng có vẻ hơi "cách ly” nhau tý. Nói năng, trò chuyện không thể kiểu…giáp lá cà như trước. Thậm chí, hôm nọ, bà còn đề xuất: Trong gia đình chia làm 2 ca ăn mỗi bữa, cho bảo đảm giãn cách; khi nói chuyện cũng phải xa xa chút…Ông phản đối bằng cách dỗi: Thôi, kiểu này, khi nằm ngủ cạnh cũng phải đeo khẩu trang thôi. May mà bà bỏ qua…
Hôm nay, bà lại thấy bừng bực trong người: "Cái lão” này đi đâu suốt chiều thế nhỉ, được làm "online” rửng mỡ à? Bà đảo ra phía cuối phố. Cái gì thế này? Đã bảo không tụ tập quá 2 người trở lên, người cách người 2 mét mà sao 3 "lão” đang chè thuốc, bia bọt và cờ kiếc gì thế này. May mà còn sụ sụ khẩu trang. Lôi về, bà quán triệt: "Ông là liệu cái thần hồn đấy… "Con” cô-vi, "con” Cô -rô-na mà đến hỏi thăm là toi đấy. Suốt ngày tivi, báo đài ra rả thế mà còn tụ tập…phải làm gương cho thằng Cò, con Thẽm chứ. Chúng nó đang ngồi trên phòng học trên ti vi đây này”…Ông nhà, vì đang có tý men trong người cũng chả vừa, phản pháo một tràng: Gớm, bà nói cứ như đài ấy. Chiều bà ra đường mà xem…các chị, các mợ cũng rộn ràng đi bộ, bàn luận về thời trang, phim ảnh vui như đi chợ ấy. Họ có đi giãn cách đâu. Họ vẫn tụ tập đi câu, đi chợ…Ra chợ mà xem. Nghe các cháu ở một số huyện còn bảo, dưới xã họ còn tụ tập ăn uống ghê lắm…Cứ như "con” cô-vid 19 là của nước Mỹ, Tây Ban Nha, nước Ý ấy…Nó hoành hành khắp thế giới đấy chứ. Việt Nam mình chẳng 265 ca còn gì…
Bà dập luôn: Thì đó… Thì mới cần ý thức của mỗi cá nhân, từng gia đình, từng xóm phố…Cả nước gồng mình lên chống dịch thì mình cũng phải tham gia bằng hành động thiết thực chứ. Còn ông…Cứ ở nhà cho tôi. Không phải đi đâu cả. Thực phẩm tôi đi chợ đủ cho đủ mấy ngày rồi…Từ giờ hạn chế ra đường nhé…Được thể, bà bồi thêm: Xem ti vi, thấy đội ngũ y bác sĩ, các chú bộ đội biên phòng quần quật chống dịch mà muốn rơi cả nước mắt…Thế mà…Lại có người thiếu ý thức quá. Đây ông xem. Bà dúi chiếc điện thoại vào tay ông…Này, này…chuyện ở nước mình kia kìa…Một thanh niên tát cô cán bộ làm ở trạm kiểm soát dịch. Một ông trung niên định thúc cái cùi chỏ vào mặt anh dân phòng vì "dám” nhắc đeo khẩu trang phòng dịch. Một "mợ” ở chung cư nọ giật khẩu trang, dám tát cả chú công an. Rồi đua xe trên phố dịp nhân đường vắng, lao cả vào tổ gác; tụ tập trong nhà nghỉ để "rít” ma tuý… Sao mà có kẻ ngang ngược thế. Khởi tố vụ án rồi đây này. À tỉnh kia vừa xử một vụ chống đối đó, 9 tháng tù nhé. Cho chừa cái thói coi thường người khác, coi thường pháp luật đi…Còn đây nữa này ông ơi, khiếp quá, tít tận miền Nam…Một "bác” là lãnh đạo huyện hẳn hoi nhé, đi qua chốt kiểm dịch không những không đeo khẩu trang, còn đập bàn, hoạnh hoẹ đội ngũ làm nhiệm vụ ở đây. Đòi xem quyết định thành lập tổ kiểm soát dịch. Đã bị cấp trên tạm đình chỉ công tác rồi đây này…Ôi giời, mạng xã hội "lai” điên đảo, bao nhiêu bình luận. 100% câu đều phản đối thái độ ứng xử đó…Thời buổi, "chống dịch như chống giặc” này mà còn có người thiếu ý thức, tinh thần tham gia như thế. Thật đáng trách. Nghe bà lầu bầu, dẫu thấy choang choang, nhưng ông cũng gật gù vì thấy bà nói đúng quá. Chống dịch Covid-19 là sự nghiệp chung của cả cộng đồng, nếu ai cũng như "các ông, các bà” kia thì làm sao nước mình đạt được thắng lợi ban đầu như vậy. Kiểu này, phải đề xuất phường cho bà là "xướng ngôn viên” đọc loa phường nhé…
Bùi Huy
(HBĐT) - Quanh đi quẩn lại, cuối cùng Thạch Sanh quyết định vay vốn thành lập riêng một công ty TNHH của mình, nhằm "mượn vía” phụ vương để kiếm chác ít nhiều khi xây dựng các công trình từ nguồn vốn của cung đình ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.
(HBĐT) - Vì thương con gái yêu và bày cháu lít nhít, cân nhắc mãi, cuối cùng Vua cha cũng quyết định can thiệp với thuộc cấp bố trí cho chàng rể đầy tai tiếng giữ chức Đội trưởng Đội kiểm tra trật tự đô thị (KTTTĐT) ở vùng "rừng xanh núi đỏ”.
(HBĐT) - Vừa vào nhà, anh D. thấy vợ tóc tai rối bù, đi đi lại lại trong phòng ra chiều sốt ruột, còn con cún - con gái rượu đang thút thít khóc ở chân cầu thang. Tiếng bà vợ trầm bổng:
(HBĐT) - Chiều nay, thằng cu Tũn nhà bên phố vừa bị mẹ nó đánh cho một trận nên thân… Thông tin đó được mấy gia đình cùng dãy đưa thành "chủ đề” chính cho cuộc trà thuốc cuối ngày. Còn bọn trẻ con thì tò mò hơn, liếc mắt nhìn bố mẹ với nhiều hàm ý và đưa ra nhiều câu trả lời khác nhau. Cuối cùng, mọi chuyện cũng rõ: Nó bị đánh vì "can tội” dám trốn nhà đi tắm suối cùng bạn học.
(HBĐT)-Lâu lắm bà K mới gặp bà bạn cũ. Trước ở cùng phố với nhau mấy chục năm, nhưng do điều kiện gia đình đã "hạ sơn” theo các con về đồng bằng. Nay, du lịch khởi động lại, dịch Covid-19 tạm lắng, nhân chuyến đi lòng hồ, gặp lại người quen, chuyện cứ nổ như ngô rang. Rôm rả lắm. Chuyện về những người bạn chung, về dãy phố thân quen, về những người con đang tuổi trưởng thành…