Một nhóm du khách Nhật Bản chụm lại bàn tán trước gian hàng miễn thuế trong sân bay quốc tế Suvarnabhumi ở Bangkok
Tôi đi ngang qua, thấy họ cầm mấy hộp bánh giòn (senbei) của Nhật Bản, vẻ mặt rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện của mặt hàng này tại Thái Lan. Vậy là sau Trung Quốc lại đến Thái Lan sản xuất món ăn nhanh và tiện lợi này của người Nhật vốn có tuổi đời rất lâu, từ năm 737.
Người Nhật có tập quán khi uống trà thường ăn kèm bánh senbei làm từ bột gạo tẻ hoặc nếp. Ngày nay, senbei gạo hoặc nếp là loại bánh thông dụng nhất ở Nhật Bản, vì vừa ngon vừa tiện lợi, không dính tay khi ăn.
Vào các siêu thị Nhật Bản, tại các quầy bánh, người ta sẽ thấy hàng trăm nhãn hiệu bánh giòn, mỗi loại có một hương vị độc đáo riêng của nhà chế biến. Như vậy, từ loại thực phẩm cơ bản là gạo tẻ hoặc nếp, người Nhật đã chế biến thành thức ăn tiện dụng rất phù hợp với thời đại công nghiệp hóa.
Ở Mỹ, gạo cũng được chế biến thành bánh tráng nướng sẵn ở dạng flake (miếng mỏng), trộn với sữa dùng cho bữa ăn sáng.
Nay Thái Lan đã sản xuất bánh gạo giòn, bánh được gói trong hộp giấy rất bắt mắt; còn tại thị trường Việt Nam, bánh gạo giòn nhập từ Trung Quốc được bày bán khắp nơi. Tại sao Việt Nam chưa làm bánh gạo hoặc nếp giòn ăn liền?
Chúng ta đã có bánh phồng tôm nhưng chưa tiện lợi vì phải chiên lên mới ăn được. Có lần, tôi mang mấy hộp bánh phồng tôm sang Thụy Điển tặng bạn bè. Khi ấy, tôi phải vào bếp “biểu diễn” cách chiên cho bánh phồng lên rồi mới mời mọi người thưởng thức. Lúc ăn, tôi hỏi “các bạn có thích món bánh phồng tôm của Việt Nam không?”, ai cũng trả lời “ngon lắm nhưng mất thời gian và phải biết cách chiên nữa, phức tạp quá!”.
Bánh tráng của Việt Nam cũng vậy, phải nướng hoặc sơ chế rồi mới ăn được. Thỉnh thoảng, cũng có người nướng sẵn bánh tráng mang vào quán ăn rao bán nhưng cái nào cái nấy to đùng thì thật bất tiện.
Để trả lời câu hỏi vì sao Việt Nam không làm bánh gạo hoặc nếp giòn ăn liền, tôi có dịp thăm xưởng chế biến bánh nếp giòn senbei danh tiếng của Công ty Sanko Seika (Nhật Bản). Nguyên liệu chính của bánh senbei là nước và nếp.
Nước được chọn rất kỹ, họ phải khoan giếng nhiều nơi để tìm đúng loại nước ngon rồi mới đặt nhà máy ở đó. Kế đến là nếp, phải là loại nếp thật dẻo mà lại ít tốn năng lượng để nấu (trị số năng lượng BTU MAX phải dưới 750).
Giàn máy nhồi bột nếp trông như những cánh tay khổng lồ tán nhuyễn từng lô bột vừa từ nồi nấu đổ ra. Lò nướng bánh giống như một đường hầm dài khoảng 20 m, nhận bột đã được tán nhuyễn và khuôn cắt thành từng miếng nhỏ, đưa theo băng chuyền đến cuối lò là đã phồng lên và khô lại. Tại đây, công nhân quét gia vị lên bề mặt bánh, rắc thêm mè (tùy theo công thức chế biến) rồi đợi bánh nguội và đóng gói.
Văn hóa ẩm thực Nhật Bản rất độc đáo, trong đó đặc biệt là các tập tục sử dụng những sản phẩm từ lúa gạo, đã làm gia tăng giá trị của nguyên liệu nông nghiệp cơ bản nhất của người Nhật.
Họ đã chế biến gạo, nếp thành hàng trăm món bánh tiện ích phục vụ người tiêu dùng, giúp nông dân trồng lúa có thu nhập cao hơn.
Trong khi đó, ở ta, ít có nhà chế biến làm được các sản phẩm như vậy từ gạo, nếp quê mình vốn rất dồi dào (mời tham khảo bài Một số sản phẩm từ lúa gạo Việt Nam đăng tại http://www.fao.org/inpho/content/documents/vlibrary/AE617e/index.htm) mà phần lớn là những món ăn không để lâu được, không thể ăn liền và khi ăn xong phải dọn dẹp, rửa tay.
Nói chung, các loại bánh của Việt Nam làm từ gạo hoặc nếp chưa phù hợp với người tiêu dùng có tác phong công nghiệp, do đó chưa xuất khẩu được như Nhật Bản, Trung Quốc và Thái Lan.
Hạt gạo Việt Nam đã "xuất ngoại" hơn 20 năm qua, vậy mà đến bây giờ sản phẩm từ gạo của chúng ta xuất hiện rất ít tại các siêu thị trên thế giới. Bởi thế, chiếc bánh senbei của người Nhật ắt hẳn gợi cho chúng ta thật nhiều suy nghĩ, nhất là về “liên kết 4 nhà” (Nhà nước - nhà nông - nhà khoa học - nhà nông nghiệp) đã thực hiện lâu nay nhưng còn quá lỏng lẻo!
Theo Báo NLĐ
(HBĐT) - Ngồi bên bếp lửa nhà sàn, trong tiết trời se lạnh của những ngày giáp Tết, được nghe tiếng xèo xèo của mía lùi trên bếp than hồng, thưởng thức vị thơm ngọt lịm của tấm mía và cảm giác vị ngọt của mía lùi như được cô lại thành mật..., chúng tôi mới thật sự thấm thía, thú vị, ấm áp với sản vật và con người vùng đất gió Cao Phong này.
(HBĐT) - Đến nhà anh Hoàng Công Thẩm, 44 tuổi ở thôn Đồng Gội, xã Hoà Sơn, (Lương Sơn) những ngày đầu xuân mới, bên ấm trà nghi ngút khói, anh kể câu chuyện làm kinh tế của gia đình từ 2 bàn tay trắng. Anh sinh ra trong một gia đình nghèo, cha mẹ chỉ làm ruộng, tháng ngày mưa nắng những mong đầy bát cơm. Biết bố mẹ vất vả, bản thân lại không thể học hành đỗ đạt, anh quyết tâm tìm lấy một nghề để kiếm kế sinh nhai.
(HBĐT) - Nắng như rót mật xuống cánh đồng khiến màu vàng của bông lúa càng thêm óng ả. Gió đuổi nhau trên những nương ngô làm thành biển sóng ngút ngàn xanh. Cảnh sắc thiên nhiên tươi sáng giống như một phông nền hoàn hảo tôn bật lên sức sống căng tràn trong những con đường bê tông uốn lượn, những mái nhà xây thấp thoáng dưới chân đồi và nhịp sống của người dân là điểm nhấn nổi bật nhất làm nên một bức tranh quê trọn vẹn. Càng ngắm, càng say và càng không thể phủ nhận được rằng diện mạo nông nghiệp - nông thôn của tỉnh ta đang bừng lên sức sống mới.
Chỉ còn 2 ngày nữa là đến Tết Nguyên đán, thị trường đang đi vào những ngày sôi động nhất. Đây cũng là thời điểm nhạy cảm nhất của việc kiểm tra kiểm soát thị trường, ổn định giá cả. Theo báo cáo của các địa phương về Bộ Công thương, trong vòng 1 tuần qua, giá hàng hóa vẫn đều đặn nhích lên. Đặc biệt ở các TP lớn như Hà Nội và TP HCM, giá các mặt hàng thực phẩm điều chỉnh từng ngày.
Giá nhiều mặt hàng đã tăng mạnh do quán tính, kiểu “đến hẹn lại lên” - Khó xảy ra thiếu hàng, sốt giá
Vấn đề giảm trừ gia cảnh trong Luật thuế Thu nhập cá nhân thời gian qua được các chuyên gia kinh tế, người dân kiến nghị do mức giảm trừ quá thấp, chỉ 4 triệu đồng/tháng - trong khi lương tăng, giá cả thay đổi mà mức giảm trừ vẫn giữ nguyên. Có lẽ, đã đến lúc cần xác định, xây dựng mức giảm trừ gia cảnh trên nguyên tắc hợp lý, có cơ sở rõ ràng cho phù hợp với thực tế cuộc sống. Chúng tôi xin trích đăng một số kiến nghị của TS Dương Anh Sơn - một chuyên gia pháp luật.