Học sinh trường tiểu học Kim Liên trong ngày khai giảng
"Có dịp học cùng cô con gái lớp 3, tôi mới thực sự thấy SGK có điều gì đó chưa ổn" - anh Ngô Thiệu Phong (Hà Nội) băn khoăn khi gửi thư về tòa soạn VietNamNet.
Anh Phong nêu ví dụ về bài toán số 1, trang 14 trong cuốn "Bài tập cuối tuần Toán 3" (tập 2 - tái bản lần thứ 2) của các tác giả Đỗ Trung Hiệu, Trần Thị Kim Cương, Nguyễn Ngọc Hải, Đỗ Trung Kiên - Nhà xuất bản Giáo dục (NXBGD).
Trước những ý kiến của độc giả về chuyện "bài của con, mẹ làm mãi mới ra đáp số"... VietNamNet xin giới thiệu bài viết của anh Ngô Thiệu Phong để độc giả tham khảo:
Con gái tôi có thể tính ngay được tổng số gà bán trong hai ngày. Tuy nhiên, đây là dạng bài toán có lời văn nên phải có lời giải và phép tính (dòng trên là lời giải và dòng dưới là phép tính toán).
Trong sách kẻ sẵn 4 dòng để học sinh viết lời giải và phép tính. Theo cháu, yêu cầu của cô giáo là chỉ được phép làm trong số dòng kẻ đã kẻ sẵn trong sách.
Với yêu cầu đó, tôi hướng dẫn cháu làm bài toán này bằng cách cộng gộp số gà bán trong hai ngày và dòng cuối cùng viết đáp số. Thế là vừa đủ. Song, cháu lại nói phải tính số gà đã bán của từng ngày trước khi cộng số gà bán cả hai ngày lại với nhau. Nếu thế thì số dòng kẻ trong sách không đủ.
Có thể chúng tôi chưa hiểu hết ý đồ của người viết sách. Thế nhưng, phụ huynh chúng tôi vẫn thấy lo lắng. Cụ thể, ở những điểm sau:
Thứ nhất, việc yêu cầu học sinh phải viết bài giải ra SGK như vậy rất bất tiện và lãng phí. Bất tiện ở chỗ giấy dùng cho SGK thấm mực nên các cháu viết bút mực vào rất bẩn vì bị nhoè. Đã thế, lại Không đủ chỗ để viết vì học sinh tiểu học không thể viết gọn ghẽ, ngay ngắn như chữ in được. Và lãng phí ở chỗ SGK chỉ dùng được một lần.
Việc khống chế học sinh phải có phép tính và lời giải đúng như trong sách liệu có hạn chế sự sáng tạo của các em? Bởi ai cũng biết, nhiều bài toán có những cách giải khác nhau. Chúng ta đang khuyến khích học sinh học sáng tạo cơ mà?
Dẫu tôi thuyết phục thế nào thì cháu cũng không chấp nhận cách giải (bài toán trên) mà tôi đưa ra.
Tôi thấy rằng, có một vấn đề có thực, rất đáng nói là học sinh tiểu học hiện nay rất “sợ” cô giáo. Cô giáo nói gì thì nhất nhất học sinh phải làm y như thế, "chệch" ra là không được.
Ngành giáo dục đang kêu gọi thay đổi phương pháp giảng dạy. Đích thân Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Nguyễn Thiện Nhân kêu gọi không “thầy đọc trò chép”.
Bản chất sâu xa của 4 chữ “thầy đọc trò chép” đâu chỉ dừng lại ở ý nghĩa từ nguyên của 4 chữ này mà ẩn ý của nó là: Thầy nói gì học sinh làm theo như thế. Một thế giới hội nhập và phát triển chắc chắn không chấp nhận những “con vẹt” chỉ biết tuân thủ những điều duy nhất và quả quyết rằng đó là những điều duy nhất đúng./.
Theo VietNamnet
Hoàng Anh Gia Lai lại trắng tay trong lượt trận thứ 2 ở V-League 2010 sau trận thua 1-2 trước Hòa Phát Hà Nội dù đã vươn lên dẫn trước.
Câu chuyện về những khuất tất đằng sau buổi bảo vệ luận án tiến sĩ như phản ánh qua 3 bài báo trên Báo Sài Gòn Giải Phóng vào tuần qua, có lẽ chỉ là bề nổi của một tảng băng chìm trong quá trình đào tạo tiến sĩ ở Việt Nam. Theo tôi thấy, điểm mấu chốt trong câu chuyện mà bài báo tường thuật là vấn đề đầu vào và quy trình đào tạo.
Đó là ý kiến chỉ đạo của Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ GD-ĐT Nguyễn Thiện Nhân, tại cuộc họp Ban Chỉ đạo phong trào thi đua "Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực"
Từ ngày 1-3 đến 17-4, Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TPHCM mở 3 cổng trực tuyến trên mạng của trường để “chat” với thí sinh chuẩn bị dự thi ĐH, CĐ 2010.
Bộ Giáo dục và Ðào tạo cho biết (GD-ÐT), trong tháng 2-2010, Bộ phối hợp Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội tổ chức đợt kiểm tra 15 trường trung học nghề trong cả nước.
Cậu con trai thứ hai chỉ cao 1,12 m, nặng chưa đầy 40kg, chân tay khuềnh khoàng, ốm đau suốt nhưng học rất tốt, ông Ngô Văn Bằng (Vĩnh Thành, Vĩnh Lộc, Thanh Hóa) đã “lặn lội” cùng con ra Hà Nội khi con ông nhập học Học viện Y- Dược học cổ truyền Việt Nam...