(HBĐT) - Đêm nay, ngày tình yêu trên biển đảo trăng vàng rực sáng và anh đã ra đây bảo vệ biển đảo quê hương.

 

Trăng mênh mông trên biển lấp lánh ánh vàng. Biển đêm nay - đêm tình yêu cũng dịu dàng, hiền lành. Sóng lăn tăn theo lời gọi nhẹ của biển nối đuôi nhau xô vào bờ cát trắng.

Anh lính biển, dưới bóng cây phong ba, cầm chắc tay súng, nhìn ra xa xăm. Bầu trời đêm nay cũng trong xanh, trăng như chiếc mâm vàng vừa nhô lên mặt biển. Anh lính biển, lần đầu tiên rời đất liền nhớ về quê, nhớ về người yêu. Cô giáo Hà đang ngày đêm bên đàn em nhỏ. Anh làm nhiệm vụ bảo vệ quê hương, biển đảo, tranh thủ lúc sóng yên, biển lặng anh bấm máy về cho người yêu trong đêm tình yêu. Anh nhỏ nhẹ, thân thương:

- Hôm nay ngày tình yêu, anh gửi về em tấm lòng yêu thương, chúc em mọi điều tốt lành. Anh gửi em bông hồng gọi là chút tình của người lính biển.

Cô giáo Hà xúc động chưa kịp nói gì thì anh đã tắt máy. Cô nghe tiếng anh như nghe tiếng lòng, cô rạo rực. Đang suy ngẫm, cô nghe tiếng máy rồi tiếng gọi.

- Chị Hà ơi! Em Hương đây!

Hà ra đầu cổng, chưa kịp hỏi thì cô em gái anh lính biển đã thỏ thẻ:

- Anh từ đảo nhắn tin về nhờ em đưa đến tặng chị bông hồng nhung nhân ngày tình yêu.

Hà cảm động, lòng rưng rưng tưởng như đang đối diện với người yêu, với bao lời yêu thương. Trăng đêm nay, đêm tình yêu ở quê cũng lấp lánh ánh vàng, cô thấy mình hạnh phúc. Dưới ánh trăng cô nở nụ cười bên bông hồng của anh lính biển.

 

 

 

 

                                                                       Văn song (TTV)

 

 

 

Các tin khác


Khai thác ngoài quy hoạch

Thời gian gần đây, được Cung đình ưu ái nên hàng trăm dự án điện, đường, trường, trạm ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” được khởi công xây dựng.

Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục