Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

 Tam bất chợt lúng túng, vội đưa tay vuốt lại mái tóc, hình như đôi má cô đang ửng đỏ. Đã ở cái tuổi ngoài 40, tưởng như mọi cảm xúc đều khô héo như lớp vỏ cành đào kia, vậy mà tình yêu bất chợt đến vào đúng những ngày bận rộn nhất. 
Hơn tháng trước, tầm này Tam vẫn đang đầu tắt mặt tối chuẩn bị cho gian hàng giới thiệu sản phẩm. Cậu lái xe đã xếp gọn đồ đạc vào cốp, vừa hạ kính lái xuống gọi cô ời ời.
- Đợi chị với, chị tìm túi đựng mỹ phẩm mà chả biết để đâu.
Thực ra gian hàng này là của cô ruột Tam. Thường Tam chỉ ở nhà phụ giúp cô chứ chẳng mấy khi chưng cái mặt "băm” chơi vơi này ra chỗ đông người. Nhưng lần này cô ốm, Tam phải đi thay, bởi thế loạt mỹ phẩm cô mua đã đến lúc dùng đến.
Bố Tam từ trong nhà đi ra, tay cầm cái túi hua lên:
- Già rồi lẫn à con. Mày treo lên tường rồi lại đi tìm ngoài sân. Lần này đi hội thì cố mà ăn nói cho nó mềm mỏng, kẻo đám con trai nó chê ế sưng lên đấy.
Tam lườm bố rồi vội ra xe. Đúng là lần này gặp trai thật. Chả biết cái ông đối tác mà bà cô hẹn gặp ấy mặt ngang mũi dọc thế nào, sợ nhất là mấy lão già tí tởn. Từ ngày xưởng chiết xuất tinh dầu của bà cô đi vào hoạt động đã có hiệu quả. Tuy nhiên khoản đầu ra còn khá lúng túng, vẫn phải trông cậy vào những đơn hàng nhỏ lẻ. Trước sau gì cũng phải kiếm được mối nhập hàng thường xuyên, số lượng lớn. 
Xe dừng ở con đèo đá vôi trắng xóa, nắng lên rực rỡ khiến nhiều đoàn khách du lịch háo hức tấp xe vào bên đường xuống ngắm cảnh. Tam và lái xe ngồi bên lò nướng ngô, khoai huơ tay cho đỡ lạnh.
- Còn bao nhiêu cây nữa là đến nhỉ?
- Để em check đã, mới đi lên đây lần đầu…
Tam nhìn cậu lái xe mới tuyển mà thấy nó còn non nớt quá. Ở quê theo vai vế nó phải gọi Tam bằng cô, nhưng cô chủ động bảo nó lên đây gọi chị cho trẻ. Thôi dần dần chắc đi với mình nó sẽ cứng cáp lên. Đúng lúc ấy phía sau lưng cô vang lên tiếng ai đó:
- Còn 30 cây nữa hai mẹ con ạ…
Tam bực mình quay lại. Trước mặt cô là một người đàn ông điển trai, nét mặt bình thản nhưng toát lên bản lĩnh. Anh ta mặc sơ mi, đóng thùng chỉn chu, có vẻ là dân văn phòng. Nhưng sao lại là "hai mẹ con”, chả lẽ mình già đến thế sao?
- Là chị em thôi ạ, mà anh biết tôi đi đâu mà bảo 30 cây.
- Thì đến triển lãm nông sản phiên chợ vùng cao chứ đâu nữa. Chả lẽ đi tìm hoàng tử trong rừng, hì hì.
Tam giật mình. Sao hắn lại biết nhỉ? Đúng là hôm nay bước chân trái ra đường hay sao thế. Đứng dậy trả tiền Tam lấy chân đá vào ghế cậu lái xe ra hiệu "rút quân”, gã kia vẫn í ới gọi theo: "Em ơi, còn quên này…”. 
Hóa ra, đoạn đường 30 cây số mà gã kia nói không sai nhưng chiếc xe của cô phải lần mất gần 2 tiếng mới đến nơi bởi sương mù dày đặc. Phiên chợ vùng cao năm nay mở dưới thung lũng xanh mát mắt, bình yên, du khách khắp nơi đổ về đông đúc. Gian hàng của Tam được mọi người chú ý bởi sự độc đáo của tinh dầu sả được chiết xuất nhưng vẫn giữ được mùi hương nguyên chất. Đang giới thiệu với khách điện thoại của Tam bỗng vang lên hồi chuông. Là bà cô gọi, Tam bắt máy:
- Cháu làm gì mà không để ý điện thoại. Người ta giục lấy hàng này.
- Ai cơ cô, cháu đứng ở đây suốt từ sáng đến giờ còn chưa thấy ai cả.
Nói xong Tam giật mình xem lại điện thoại thì thấy có tin nhắn báo biến động số dư, thì ra có người nào đó chuyển khoản 50.000 đồng, đúng bằng số tiền 1 lọ tinh dầu kèm dòng chữ: "Cảm ơn và sẽ cảm nhận”. Tam vội đếm lại, từ sáng đến giờ chưa bán được lọ nào nhưng sao lại còn 99 lọ. Thằng em lái xe bỗng tá hỏa: 
- Thôi chết, lúc ở đèo đá trắng em nhớ là chị cầm theo một lọ xuống xe định bảo check in đăng face mà…
Đúng rồi, đúng là lúc gặp cái gã vô duyên ấy đi vội nên quên béng. Mã QR của cô đặt ở gian hàng thì ai cũng biết nhưng ai là người chuyển khoản mua. Chả có nhẽ…
Một ê kíp quay phim tiến về phía gian hàng của Tam. Vốn không lạ gì với các sự kiện khi ở thành phố nhưng chính Tam cũng thấy run. Khi cô phóng viên trẻ ngỏ ý muốn thực hiện một cuộc phỏng vấn, Tam hỏi lại đầy vẻ lo lắng:
- Thế sao các chị lại biết sản phẩm này...
- Dạ, chị còn nhớ cô Thảo chứ?
Cô Thảo, cái tên sao nghe quen thế chứ? Thôi đúng rồi, người khách quý của cả bản Dao ngày nào đó mà. Tam bồi hồi nhớ lại. 
Ngày đó, cả vùng đồi ven thành phố này chỉ toàn ngô, mía và các loại rau quả. Người dân quanh năm vất vả nhưng lời lãi chẳng được bao nhiêu. Tết đến, bọn trẻ con vẫn mè nheo mua áo mới mà bố mẹ thì túng bấn. Người già ngồi trầm mặc lo âu. Một ngày, có một người bạn cũ đến thăm cô của Tam. Cô tên Thảo, có nụ cười hiền nhưng rất thông minh và quyết đoán. Ban đầu, cô Thảo có ý định nhờ tìm một gia đình người Dao từng cưu mang gia đình cô trong thời gian sơ tán máy bay Mỹ đánh phá miền Bắc. Qua câu chuyện bà nội Tam kể về tác dụng của cây sả, người đó đã bàn bạc với gia đình về ý định biến thứ cây vốn chỉ dùng để chế biến thực phẩm chiết xuất ra tinh dầu. 
Ngày qua tháng lại, cô Thảo và gia đình Tam đã mày mò tìm ra cách chiết xuất thứ tinh dầu giữ được hương tự nhiên, giúp người sử dụng cảm thấy đầu óc thư thái, tinh thần sảng khoái. Kể từ khi có chương trình phát triển kinh tế khu vực nông thôn theo hướng phát huy nội lực và gia tăng giá trị sản phẩm, xây dựng sản phẩm OCOP, khắp các bản làng hồ hởi, hăng hái tìm kiếm hướng đi trong sản xuất, chăn nuôi để phát huy thế mạnh của mình. Ngoài những cao tam thất, chè Shan tuyết, bưởi Diễn… còn bao sản phẩm khác được khách hàng xa gần biết đến. Nhìn những gian hàng đặc sắc trong nắng vàng, lòng Tam thấy ấm áp. Đúng là, khi đã có hướng đi đúng thì cuộc đời đầy ắp sắc hương…
Đang chìm trong dòng suy nghĩ về phiên chợ vùng cao hôm nào thì chiếc xe màu trắng đã tiến vào sân. Hôm nay đoàn khách đến thăm cơ sở, chúc mừng xuân mới và cùng bàn việc mở rộng hợp tác thêm các sản phẩm khác. Tiến lặng lẽ bước xuống xe, vẫn gọn gàng, lịch lãm trong bộ quần áo công sở, gương mặt điển trai và đôi mắt sáng. Vừa nhìn thấy Tam đã muốn quay đi nhưng Tiến vội cất tiếng:
- Chị Tam, hôm trước không… giận tôi chứ.
Ai mà thèm giận - Tam nghĩ bụng - khi không khí mùa Xuân đã tràn ngập khắp đất trời và lòng người rung động những thương yêu. Một mùa Xuân ấm áp đã về.


Truyện ngắn của Bùi Việt Phương

Các tin khác


Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Dòng thương nhớ ngày đông

Không chỉ là một dòng sông thông thường, dòng chảy thân thương ấy dường như từ lâu đã thành dáng, thành vẻ và thành hồn của cả mảnh đất và con người nơi đây. Một lúc nào đó đầu Đông, liệu rằng có ai là người con của vùng đất này ở nơi xa mà chẳng nhớ, chẳng thương và bâng khuâng nghĩ tới mảnh đất nuôi mình khôn lớn với con sông Đà mềm mại chia đôi bờ.

Câu ví Mường xanh mãi

Đại đội 9 hành quân từ Mãn Đức Tân Lạc lên đến Lũng Vân đã 4 giờ chiều. Đường xa, đèo dốc chênh vênh nhưng ai cũng vui khi nhìn núi đồi nối nhau, bồng bềnh mây ôm đẹp đến quên mệt mỏi. Chúng tôi tìm được một bãi cỏ rộng để cắm trại, cả đơn vị tập trung đi kiếm củi, nổi lửa nấu cơm. Các mẹ, các đoàn thể ở Lũng Vân với tấm lòng thơm thảo, yêu quý bộ đội Cụ Hồ thời chiến, đã mang cho chúng tôi rau xanh, chuối tây... cả ngày hôm sau chúng tôi ăn không hết.

Đừng để bị phạt mới lo… chấp hành!

- Bác ạ! Đã ăn sáng chưa mà "thể dục” sớm thế? - Rồi chú! Chú vào bàn pha ấm chè đợi tôi chút. Rửa cho thằng Tùng cái xe. Mấy hôm rồi đi chở đất cho nhà ông Miễn san nền, bùn đất lấm lem bẩn quá.

Điều bất ngờ từ đêm đông

Truyện ngắn của BÙI HUY

Gà đồi

Truyện ngắn của Bùi Việt Phương

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục