Nhân dịp có mấy ngày nghỉ lễ, vợ chồng anh Thành đưa con về quê, các cháu lâu ngày gặp ông bà nội vui lắm. Thấy bố mẹ tuổi già mà vẫn ham làm, tay chân các cụ không lúc nào nghỉ. Thương bố mẹ già không có dịp đi đây, đi đó cho biết danh lam thắng cảnh, đất nước ngày đổi mới phát triển.

 Thành bàn với bố mẹ đi du lịch biển một chuyến, quanh năm chỉ ở vùng rừng núi. Nghe con bàn, ông bà chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi nói với con:

 - Chuyện đi du lịch cứ từ từ con ạ!

 Anh Thành nài nỉ:

 - Nhân có mấy ngày nghỉ, vợ chồng con dành dụm được ít tiền, bố mẹ đi ra biển thay đổi không khí cho thoải mái. 

Bố Thành ân cần nói:

 - Bố mẹ hiểu lòng tốt của các con nhưng bố mẹ quyết định không đi du lịch mà muốn bàn với các con đem khoản tiền ấy giúp đỡ cháu nội bà Lương hàng xóm đang bị bệnh nặng, nhà bà Lương nghèo, khó khăn tiền thuốc, tiền viện phí…

 Vợ chồng Thành do dự nhìn nhau thì mẹ Thành nói tiếp:

 - Bà Lương sống tốt với nhà ta lắm. Ngày ấy mẹ sinh ra Thành không có sữa, bà Lương sinh thằng Hùng, mẹ đã phải nhờ bà ấy cho con bú suốt mấy tháng trời. Các con đi làm xa, bà Lương là người hàng xóm lui tới có củ khoai, miếng bánh cũng mang sang cho. Nay nhà mình khá giả hơn, minh nên chia sẻ giúp đỡ gọi là “một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Nghe mẹ nói, vợ chồng Thành cảm thông, đồng lòng quyết định sẽ hoãn chuyến đi du lịch để cứu giúp cháu nội bà Lương bệnh nặng.

 Thấy các con hiểu được tấm lòng bố mẹ, cảm thông với hoàn cảnh bà Lương, bố mẹ Thành vui vì các con đã hiểu được ân tình ở đời.

 

                                                                            Văn Song

 

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh

Thế là mất Tết

(HBĐT) - Thấy Thạch Sanh cứ ngắm nghía chiếc “bốn chỗ” đen xì, bóng loáng của mình ra chiều thèm lắm, Lý Thông vỗ vai mà rằng: - Mua lấy một cái mà đi. Thời buổi này, người như chú ai lại đi “bình bịch” bao giờ. Đáng bao nhiêu đâu, cái này anh chỉ mua có bốn mươi lăm ngàn thôi đấy.

Chuyện đời thường: Văn hóa điện thoại

Cả nhà đang ngồi vào bàn ăn thì có tiếng chuông điện thoại, Quang lên 5 tuổi nhanh nhảu đoán:

Nhầm rồi…

(HBĐT) - Bác M giật nảy người vì thấy chị bạn thân chạy sang nức nở, thổn thức: “Giữ con bé Hoạ Mi thế nào hả chị? Tôi không nỡ xa cháu tôi đâu... hức hức”. Chẳng đợi người bạn giãi bày, bác M đã quá hiểu.

Cưới “sành điệu”…

(HBĐT) - Còn cách ngày cưới chừng 2 tháng mà bà thím đã ời ời: “Cưới em nó đới…Anh về để bàn bạc một chút”. Về, nghe chú thím kể mới thấy lo trước vài tháng là bình thường và cảm được tấm lòng vô bờ của cha mẹ với con cái. Việc của con mà bố mẹ lo đến bạc cả người

Nhà thờ họ

(HBĐT) - Bỗng nhiên, đầu năm nay, bác trưởng cho họp anh em chú bác gần xa để bàn việc xây nhà thờ họ. Những màn chào hỏi, dạo đầu không nói nữa, chốt lại là: dòng họ đang “ăn nên, làm ra”, thanh thế xa gần ai cũng biết đến, không lý gì lại không củng cố, gây dựng thêm.

Khách khí quá... hoài của!

(HBĐT) - Ngày chủ nhật, thấy chồng đi ăn sáng với bạn bè về vẫn “lục” mỳ tôm, chị K thấy lạ quá. Anh chồng ậm ừ cho qua. Đợi khi xong “nhiệm vụ” với cái dạ dày anh mới bộc bạch...

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục