(HBĐT) - Bước lên máy bay của hãng hàng không Lào, bắt gặp ngay hình ảnh nữ tiếp viên Lào trong trang phục dân tộc màu xanh nước biển, chắp tay chào cùng nụ cười rạng rỡ: “Xa-bai-đi”- Xin chào… Lời chào dễ thương, cởi mở cùng bông hoa Chăm pa cài duyên trên mái tóc khiến du khách có cảm giác “gặp gỡ” thêm những ngày xuân, ngày vui trên đất nước Triệu Voi thân thiện, mến khách và yên bình…
Thạt Luổng, Viên Chăn - trái tim thiêngcủa đất nước
Thủ đô Viên Chăn là điểm đến đầu tiên và anh Vi ra-phôn là một trong những người đầu tiên được gặp gỡ, tiếp xúc trong những ngày công tác, thăm quan đất nước Lào tươi đẹp. Vì những biến thiên của lịch sử, Thủ đô Viên Chăn của nước bạn có lẽ được xếp vào diện có nhiều nét đặc biệt và thú vị, khi hiếm có Thủ đô nào trên thế giới cũng là thành phố biên giới sát với nước bạn như ở đây. Thành phố hiền hòa bên dòng sông Mê Kông này hội tụ trong mình lịch sử, văn hóa và những điều mà mọi du khách cần đến. Thủ đô chưa đủ tầm của một thành phố hiện đại nhưng Viên Chăn nhẹ nhàng, thanh bình và có hơi hướng của một người đang độ tuổi sắp thành niên. Thành phố không quá ồn ào và người dân luôn có nụ cười, ánh mắt hiền hòa, dễ mến. Rất ít cảnh người dân xô bồ, tranh giành hay to tiếng trên đường phố. Viên Chăn có Khải hoàn môn (Patuxay), một biểu tượng riêng của Thủ đô và Vườn tượng Phật huyền bí (hơn 200 tượng Phật) luôn có sức hút bất cứ du khách nào. Phật giáo là quốc giáo nước Lào nên có đến 1.400 ngôi chùa và Thủ đô cũng có nhiều ngôi chùa cổ đẹp, có giá trị cao về mặt văn hóa, tâm linh như: Phrakeo, Sisaket, Ong Theu, Si muang... Vẻ trầm tư, cổ kính, cộng với màu sáng huy hoàng từ những ngôi chùa khiến du khách muốn bước chậm để đắm mình trong không gian huyền ảo đó…
Chùa Thạt Luổng, ngôi chùa lớn nhất và nổi tiếng nhất ở Lào. Nơi đây, hàng năm, đã diễn ra các lễ hội linh thiêng và độc đáo.
Cơ duyên và may mắn làm sao khi chúng tôi đến Thủ đô lần này đúng dịp lễ hội Thạt Luổng tại chùa Thạt Luổng. Đây là quốc lễ của Lào. Anh Sơn (tên Việt
Cố đô Luông Pha băng - đẹp và yên bình…
Ngồi trên xe từ sân bay về khách sạn, những con đường và những ngôi nhà ở cố đô Luông Pha băng đã “chinh phục” những vị khách… Đường ngõ đã rộng, sạch, yên tĩnh (nhất là các lối thoai thoải dẫn ra bờ sông), đường trục chính còn thênh thang, nhẹ nhõm dưới nắng chiều. Những ngôi nhà (kể cả phố cổ) mang nét văn hóa, kiến trúc Lào và kiến trúc Pháp chỉ cao 2 tầng trải dài, dìu, tựa vào nhau đón hoàng hôn ấm áp. Yên tĩnh quá. Mấy ngày đêm ở đây, “thèm” được nghe một tiếng còi ô tô, xe máy… Luông Pha băng đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới và được du khách thích thú nhất bởi sự yên bình, không có dấu hiệu đô thị hóa. Anh A-Nu-Sắc, cán bộ văn hóa ở tỉnh này “phi lộ”: 2 năm 2015 và 2016, khách du lịch đến quê mình đạt trên 616.000 lượt người/năm, trong đó khách quốc tế đạt trên 450.000 lượt người/năm (đông nhất là du khách châu Á , châu Âu, châu Mỹ…). Anh còn ví von hóm hỉnh: Lắm lúc, ra đường cứ ngỡ “Luông” không phải của Lào nữa vì chỉ thấy khách ngoại quốc. Những ngày ở “Luông” thấy nhận xét vui của anh cán bộ bản địa có phần đúng. Điều gì ở Luông khiến du khách thích thú? Anh cán bộ bản địa cười thích thú: Có nhiều lý do lắm, cứ từ từ thì biết (đúng giọng hay nói về đất nước này rồi: Muốn nhanh thì phải từ từ). Mấy ngày ở “Luông”, dù không thể đi hết, vì ở đây có 228 điểm du lịch thiên nhiên, văn hóa, lịch sử nhưng điều khám phá được đều đáng nhớ vô cùng. Buổi sáng ở cố cung Hoàng Gia, gặp chị Vích-to-ria (du khách Nga), hỏi ấn tượng về miền đất này, chị chia sẻ: “Người dân nơi đây hiền hòa, dễ mến mà cảnh đẹp, danh thắng lịch sử, văn hóa cũng thật tuyệt. Không hề là bản sao ở đâu cả. Rất riêng. Lần này không thể đi thăm hết, chúng tôi “để dành” lần sau”.
Đến “Luông” cùng với niềm hạnh phúc được gặp gỡ những con người đại diện cho một nền văn hóa khác, còn thực sự ngỡ ngàng bởi cảnh đẹp, vẻ cổ kính của Hoàng cung - nơi lưu giữ quá khứ vàng son và nhiều thăng trầm của đất nước, văn hóa Lào (nay đã trở thành Bảo tàng quốc gia) cùng những ngôi chùa thiêng có tên tuổi ở nơi này như chùa Xiêng Thong (xây dựng năm 1560), hang động Pak Ou bên dòng sông Mê Kông - nơi lưu giữ hàng nghìn bức tượng Phật, đi chợ đêm trên phố cổ (mua sắm đồ thủ công, mỹ nghệ truyền thống). Thưởng thức ẩm thực Lào trong những quán ăn bờ sông hay từ đỉnh núi Phou - Si ngắm hoàng hôn nơi ngã ba dòng Mê - Kông và dòng Nậm Khan hợp lưu, hay cảnh bình minh khất thực… Có thể không đến nơi này, nơi khác (với lý do thời gian) nhưng những thác nước đẹp mê hồn ở “Luông” mà không được ngắm nhìn, chạm tay vào làn nước mát lành dưới những cánh rừng xanh ngát thì đó là một thiệt thòi. Thác Kuang Si ở làng Pa Thạn có làn nước xanh màu ngọc bích dù bay từ độ cao 68 m, đấy là nét lạ ở thác này; còn 9 tầng thác thoai thoải của thác Tad Sae (Tát Sẻ) ở làng èn, huyện Xiêng Ngân cũng “hút” khách xa gần bởi vẻ đẹp của thác cùng các dịch vụ độc, lạ như cưỡi voi, đu dây, tắm thác và thưởng thức các món ăn dân tộc. Chị Som Văng (47 tuổi), chủ nhà hàng sát thác nước cho biết: “Khách đến quanh năm nhưng mùa nước đầy thì đông khách lắm. Nước ăm ắp 9 tầng thác tràn dồn về Nậm Khan. Thích lắm”. Bữa ăn trưa ở làng èn sát thác Tát Sẻ thật đáng nhớ biết bao. Dưới chân thác, trẻ em châu Âu theo cha mẹ đi du lịch đang lao mình dưới làn nước mát cùng tiếng nói, tiếng cười; tiếng thác chảy vọng cả vào trong từng miếng ăn. Phía xa xa, nhóm du khách Hàn Quốc đang cưỡi voi và đu dây vượt thác… Giữa thiên nhiên tươi đẹp này, bỗng ao ước mong được trở lại chốn này…
Tạm biệt để còn gặp lại…
Mới được đến Viên Chăn và Luông Pha băng mà đã bị “hút hồn” bởi con người, cảnh sắc danh thắng và các điểm du lịch văn hóa, lịch sử đất nước Lào. Cho nên khi được anh Sy Văn hiện đang công tác ở Báo Paxaxon chia sẻ thêm về hướng phát triển của du lịch Lào là “Du lịch văn hóa - thiên nhiên gắn với lịch sử” cùng tiềm năng du lịch lớn của đất nước Triệu Voi bỗng thấy việc phải trở lại đất nước này là điều đương nhiên. Nước Lào hiện có 1.500 điểm du lịch (840 điểm du lịch sinh thái - thiên nhiên, 435 điểm du lịch văn hóa và 200 điểm du lịch lịch sử). Năm 2015, Lào thu hút gần 3 triệu lượt du khách và doanh thu khoảng 3 triệu USD; còn năm 2016 này, số lượt khách du lịch là trên 4,6 triệu lượt người… Anh nói rằng: Trên đất nước Lào, còn nhiều điểm mà các anh cần phải đến lắm đó. Vâng, hy vọng là như vậy… Đêm chia tay ở Luông Pha băng, trong quán ăn nhỏ bên dòng sông Mê Kông, 2 người bạn là A-Nu-Sắc và Vi-Ra phôn đã mời khéo rằng: Đến Tết truyền thống của Lào - Bunpimay các bạn có quay trở lại Lào được không? Lời nhắn nhủ sao tha thiết, hấp dẫn và tình cảm quá đỗi. Trong quán ăn, bỗng vang lên giai điệu gắn với điệu múa Lăm Vông của nước bạn: nhẹ nhàng, bay bổng và lãng mạn. Khi nhạc tắt, anh bạn người Lào cất lên câu mở đầu của bài hát “Cung đàn mùa xuân” của Việt
Văn Tưởng