(HBĐT) - Quán nước chè đầu khu phố X. dạo này đang râm ran chuyện cháu A. con nhà chú X. đi học nghề sửa xe ô tô ở Bắc Ninh. Chuyện lạ… vì trước đây, khu này, các cháu đều lần lượt vào hết đại học, cùng lắm là cao đẳng chứ mấy ai lại chủ động đi học nghề. Gì cũng phải trượt đại học mấy bận mới đi học kiểu đó. ông Miễn, hiện đang có 2 con sắp tốt nghiệp đại học là người lên tiếng trước. Phả khói thuốc lào ra đằng mũi một cách điệu nghệ, ông phán:

- Đường quang không đi lại đi vào bụi rậm… Thời buổi bây giờ lại đẩy con vào con đường thợ thuyền, lao động tay chân. Trong khi, cánh cửa vào đại học sáng choang thế kia… mà nó học đâu có kém.

Bà chủ quan đỡ lời:

- Mỗi cây, mỗi hoa chứ bác. Nó đi học nghề cũng là cách hay chứ bây giờ sinh viên tốt nghiệp đại học đi bán hàng đa cấp đầy… Đấy… 2 con bé đang phát bóng bay ở đại lý điện thoại kia kìa… bằng giỏi đấy…

Vẫn không khác những lần trước, ông Miễn chém tay phần phật, khẳng định như đinh đóng cột trước bà chủ quán và các ông bạn cùng phố:

- Gì thì gì cũng phải đại học.

Đấy, trộm vía 2 đứa con của ông thực ra chỉ học mức trên khá một chút nhưng sau 2 lần "thi đấu” cũng đã vào được đại học. Mà lại là trường đại học ở Hà Nội nữa chứ. Bởi theo ông: Dù phải thi bao lần ông cũng "đầu tư” chứ nhất quyết không cho con học các trường đại học ở các tỉnh miền núi phía Bắc. Trường gì không cần biết, ngành có phù hợp hay không cũng chưa bàn… nhưng phải ở Hà Nội. Thế mới văn minh… mới nên người. Chỉ hơi áy náy là 2 đứa con ông Miên dù theo đuổi tấm bằng cử nhân nhưng chẳng thấy yêu hay hứng thú gì cả. Thậm chí thằng anh hết năm thứ nhất, định rẽ ngang sang học nghề đông y (gia truyền của dòng họ) nhưng ông vẫn lạnh lùng tuyên bố:

- Phải có tấm bằng đại học. Khó khăn mấy, bố cũng đầu tư… Chúng mày phải có chí tiến thủ. Chứ đi làm máy cái nghề "vớ vẩn” là không được.

Cho nên, câu chuyện con nhà chú X. đi học nghề, khiến ông "thất vọng” vì thấy… tương lai mù mịt!? Chả thế mà hôm gặp chú X. ở đầu ngõ, ông Miên nói "mát”: Kiểu này, tôi và chú phải góp vốn mở đại lý mua bán ô tô. Sau này còn "đón” cháu nó về làm…

Thời gian thế mà cũng nhanh. Vèo cái đã gần 3 năm. Mái tóc bà bán nước chè chưa kịp chuyển sang muối tiêu mà đám thanh niên, sinh viên của khu mọi chuyện gần như an bài. Cháu A. nhà chú X.… chỉ học nghề đã có công việc khá ổn tại một sa-lông ô tô cách nhà 5 km, thu nhập ban đầu cũng tầm 5-6 triệu đồng/tháng mà làm không hết việc. Nghe nói tháng sau cưới vợ.

Còn 2 con nhà ông Miễn, sau khi cầm tấm bằng cử nhân, chạy ngược, chạy xuôi vậy mà chưa đứng số. ông Miễn vẫn quyết một mục tiêu: Phải vào "anh” Nhà nước mới sang, mới xứng tầm. Chứ làm "linh tinh” bên ngoài… kém mã lắm.

Khi được hỏi: Thế hiện nay, 2 cháu đang làm gì để chờ vào "anh Nhà nước”? Bác cười đánh trống lảng: Đang tiếp tục… dự án. Chờ ông đi khuất, bà chủ quán có lời:

- ôi giờ, thằng lớn đang đi chặt luồng thuê ở huyện C. Còn thằng thứ 2 đang làm "Sip-pơ” hàng quần áo.

Thế à, sao lúc nhìn mắt ông Miễn vẫn thấy lấp lánh những tia hy vọng thật mạnh mẽ…


                                  Bùi Huy

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục