Sau chiến công dùng cung bắn hạ đại bàng cứu công chúa, không chỉ được làm phò mã mà Thạch Sanh còn được phụ vương ưu ái bổ nhiệm làm Giám đốc bệnh viện đa khoa (BVĐK) ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”. Vốn chỉ quen với cung rìu, búa, nỏ, ngày đêm lặn lội trong rừng sâu, núi thẳm để săn bắt muông thú, giờ đây chễm chệ với cái ghế giám đốc khiến chàng tiều phu vừa mừng, vừa lo. Bởi làm giám đốc không chỉ là chủ tài khoản, quản lý, sử dụng có hiệu quả các thiết bị y tế và tài sản khác trong bệnh viện, đào tạo nâng cao trình độ chuyên môn cho nhân viên mà còn phải nghiên cứu khoa học, quyết định về công tác tổ chức cán bộ theo thẩm quyền, chủ trì các buổi họp giao ban, hội chẩn, kiểm thảo người bệnh tử vong liên khoa hoặc toàn bệnh viện...

Vốn chỉn chu, thận trọng như lúc đi đặt bẫy trong rừng, việc điều hành bệnh viện của Thạch Giám đốc khá trôi chảy. Sau thời gian bị một vài phần tử cơ hội lôi kéo, Thạch Giám đốc chẳng mấy để ý đến nhiệm vụ chính của bệnh viện là chăm sóc, bảo vệ sức khoẻ bệnh nhân mà chỉ để tâm vào xây dựng cơ bản, đấu thầu thuốc và vật tư y tế, móc nối với các đối tác để "xã hội hóa” việc lắp đặt thiết bị, máy móc nhằm có "của ăn, của để”...Vậy là 12 điều y đức cũng bị Thạch Giám đốc và thuộc hạ quên lãng. Y bác sỹ, điều dưỡng viên các khoa luôn có thái độ phân biệt đối xử với các bệnh nhân, lạm dụng nghề nghiệp gây ra phiền hà cho người bệnh và gia đình bệnh nhân. Nhiều trường hợp cấp cứu việc chẩn đoán và xử trí lờ đờ, chậm chạp, thậm chí còn đùn đẩy người bệnh giữa khoa nọ với khoa kia. Có bác sỹ kê đơn cho người bệnh những loại thuốc kém chất lượng, không đúng yêu cầu và mức độ của bệnh. Không ít trường hợp y, bác sỹ, điều dưỡng viên rời bỏ vị trí khi đang làm nhiệm vụ theo dõi và xử trí các diễn biến của người bệnh để tụ tập rượu, bia, tá lả...

"Tin lành đồn xa, tin dữ đồn xa” khiến uy tín của Thạch Giám đốc và BVĐK vùng "rừng xanh, núi đỏ” sa sút nghiêm trọng và không ít lần bị triều đình nhắc nhở. Thậm trí phụ vương còn "đánh tiếng”: "Nếu không đảm đương được thì tự nguyện làm đơn xin thôi việc, trẫm sẽ hạ chỉ”.

Trước bối cảnh "ngàn cân treo sợi tóc”, Thạch Giám đốc chợt nhớ lời dăn của phụ vương ngày nào "Thần có thiêng hay không là nhờ bộ hạ”. Vậy là một cuộc họp đột xuất với các "quần thần” chủ chốt được triển khai nhằm "lấy lại chữ tín” của bệnh viện. Chẳng biết các quân sư hiến kế như thế nào, nhưng từ hôm ấy, Trưởng phòng Tổ chức cán bộ và Trưởng phòng hành chính BVĐK suốt ngày tất tả, ngược xuôi tìm thợ để chuyển cây, xây tượng, lắp đặt miếu thờ. Cũng chẳng biết do ai "xui khiến” mà nhiều thầy phong thuỷ đến tận nơi làm này, làm nọ để "thay đổi” hướng gió, hướng khí, mạch nước và cũng không ít thầy được mời đến để "hô thần nhập tượng”, "yểm bùa xua đuổi tà ma”. Để cho chắc chắn, Thạch Giám đốc mời cả thầy cúng với lỉnh kỉnh khăn áo, đàn ca, sáo nhị và huy động cả ô tô chở vàng mã, ngựa, hình nhân để lập đàn bái tế, dâng sao giải hạn...

Chi phí cho "âm binh” tốn đến vài tỷ mà hiệu quả chẳng thấy đâu, sự cố y khoa ở BVĐK vùng "rừng xanh, núi đỏ” vẫn liên tiếp xảy ra. Nào là bác sĩ quên gạc trong ổ bụng sau khi phẫu thuật, nào là sản phụ đang khoẻ mạnh tử vong ngay trên bàn mổ, nào là bệnh nhân tử vong trong khi tán sỏi...Y đức cũng ngày càng mai một, hàng loạt y, bác sỹ, điều dưỡng viên bị khởi tố vì trục lợi bảo hiểm.

Sau vụ đó, Thạch Sanh tự nhủ cứ âm thầm với con ong, con bướm trên rừng, con cá dưới nước là an toàn, vô tư hơn cả.


Đại Quang


Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục