(HBĐT) - Một đồng nghiệp làm ở Hà Nội có chuyến về quê nghỉ phép, nhà ven biển. Trên "Phây-búc” có những dòng thấm đẫm hoài niệm:

Ngày nhỏ, hè nào cũng được cha cho về với biển. Biển ấm áp, dữ dội, mặn mòi và ân tình. Biển đã nuôi dưỡng cha và gia đình, chắp cánh cho cha những thành công trong sự nghiệp… Vì thế, về với biển, được bắt gặp hình ảnh của cha đâu đó trên cát trắng, nơi con thuyền già nua nằm chờ ra khơi... Nhìn cha và cháu nội dạo bước trên bờ biển chiều lộng gió, thấy càng gắn bó với quê cha, với biển. Chợt nhớ, hồi nhỏ về quê, bị sốt, trong mê sảng, nghe thấy tiếng sóng vỗ và cảm nhận làn gió mát rượi từ biển thổi vào làm khô những giọt mồ hôi bỏng rát”…

Ừ, có nhiều lý do để về với biển. Có người tìm lại tuổi thơ sóng vỗ. Có người vì công việc, mưu sinh như một đồng nghiệp từng có chuyến đi dài ngày trên vùng biển Lý Sơn, Quảng Ngãi…

Lại trở về vùng biển miền Trung. Lạc bước vào một nhà hàng nhỏ sát biển, ánh sáng dịu nhẹ cùng tiếng nhạc thánh thót một bản nhạc ngoại lời Việt "Chuyện tình đáng nhớ tuy cũ như là biển già trắng xóa”. "Biển già”, sóng vỗ trắng bờ, nhưng chuyện tình yêu thuở hoa niên lại mãi trẻ trung, dâng ắp trong lòng. Ngày gặp lại nhau sau nhiều năm biệt tăm cũng bờ biển cát trắng. Lần đó, bình minh biển, một cảm giác ấm áp, thôi thúc bước chân ra bãi biển sớm hơn mọi bận. Kia, những đứa trẻ đang nô đùa, đuổi nhau theo mép sóng. Một thiếu phụ với nụ cười tỏa nắng, rạng rỡ nhìn theo. Những câu chuyện cũ thoáng nhanh hòa tiếng sóng. Gặp lại để trân trọng để cùng dõi bước về tương lai của nhau. Chỉ có biển cả biết, dẫu câu hát "Tìm tên em trên bờ cát” được cất lên khắc khoải trong tiếng ghi-ta bập bùng "Tên em như chùm hoa nắng, sóng cuốn rồi, chỉ còn lại mình anh trước biển khơi”. Biển cho những gặp gỡ và cho những lần chia tay. Chỉ có biển biếc biết được bao điều thầm kín trong tình yêu…

Nhóm bạn trở lại biển mùa này tóc cũng đã điểm bạc, dù tiếng nói, tiếng cười vẫn rộn ràng như trên hàng chục năm về trước… Họ cũng trải nghiệm biết bao những mùa biển gọi, cùng dư vị ngọt chát của cuộc đời. Ngã rẽ về hạnh phúc hay những gập ghềnh của đời người cũng muôn nẻo. Nhưng, nay trở về bãi biển năm nào như trở về miền ký ức thanh xuân. Ngày đó, trước màu xanh ngắt biển khơi, họ trẻ trung ngoài 20 tuổi ngồi dàn hàng ngang trên bãi biển, ngắm và nghe sóng vỗ để cùng thầm nguyện cho những khát vọng đang thành hình hài. Sự nghiệp, tình yêu, hạnh phúc… qua câu hát, qua vòng tay xiết chặt bay mải miết trên không gian biển. Thật vô tư và trong trẻo, vì ở trước biển, chúng ta chẳng giấu giếm điều chi. Những câu thơ, bài hát về biển đã cùng nhau chia sẻ qua những cuốn sổ tay cả khi chưa lần nào đến với biển. Để nay, vỡ òa trong hạnh phúc, để cùng hướng ánh mắt về những con tàu trắng ngoài khơi xa cùng những cánh buồm lộng gió. Không ai giữ mãi được tuổi trẻ nhưng một cảm giác lạ lùng ập đến, chỉ có biển cả, người bạn ân tình đã và sẽ mãi giữ trong lòng hình ảnh đáng nhớ một thời đó. Đẹp và ở mãi như mối tình đầu với biển.


Tản văn của Bùi Huy

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục