(HBĐT) - Sau một số lần Thạch phò mã mắc khuyết điểm, cực chẳng đã Phụ vương đành ban ấn điều về làm giám đốc Trung tâm đào tạo và sát hạch lái xe ở vùng "rừng xanh núi đỏ”. Vốn đã quen "ăn trên, ngồi trốc”, giờ quản lý một trung tâm nho nhỏ, Thạch Sanh cũng hơi ngán ngẩm. Tuy vậy, kinh tế ngày một phát triển, người người, nhà nhà đua nhau mua sắm ô tô nên đào tạo, sát hạch lái xe bỗng chốc trở thành nghề "hót”.

Với suy nghĩ "lập công chuộc tội”, thời gian đầu, Thạch giám đốc quản lý, điều hành Trung tâm rất chặt chẽ, nghiêm túc. Nhưng với đồng lương ít ỏi chỉ đủ tiêu vặt khiến Thạch giám đốc trăn trở tìm cách kiếm tiền để có đồng ra, đồng vào cho đỡ bị vợ con "đay nghiến”.

Hôm ấy, khi Thạch giám đốc đang giải sầu bằng chai rượu nút lá chuối cùng mấy củ lạc luộc thì nghe tiếng xe phanh ken két trước cửa nhà. Ông anh kết nghĩa từ chiếc Camry bóng nhoáng bước xuống rõ bệ vệ, giọng oang oang: Chú đúng là "chuột sa chĩnh gạo” mà không biết tận dụng. Anh bày cho chú kế này, đơn giản, gọn nhẹ mà "dễ kiếm".

Không biết ông anh kết nghĩa bày mưu tính kế kiểu gì, nhưng chỉ ít ngày sau, Trung tâm đào tạo và sát hạch lái xe của Thạch giám đốc có thêm một thông báo mới "đào tạo trọn gói”. Với tổng số tiền 7 triệu đồng, Trung tâm sẽ lo toàn bộ từ hồ sơ, khám sức khỏe đến đào tạo tại trung tâm, hoàn thiện hồ sơ thi bằng, đào tạo lý thuyết sát hạch, thực hành lái xe... Cũng từ đấy, số lượng thí sinh đăng ký vào Trung tâm tăng vọt, cuộc sống của giám đốc Thạch và các nhân viên ngày càng khấm khá.

Nhưng chuyện làm gian dối chẳng giữ kín được bao lâu, vì những thí sinh chân chính đã phát hiện cùng khóa học với mình có những người đã mắc bệnh rối loạn tâm thần mạn tính; mắt kèm nhèm không đọc được báo, thậm chí còn bị mù màu. Tệ hơn còn có thí sinh cụt 1 tay hoặc 1 chân... Ngay sau đó, thanh tra vào cuộc ráo riết, trước "nhân chứng, vật chứng” rành rành, Thạch giám đốc đành khai tuốt tuồn tuột: Để có đồng ra, đồng vào, Trung tâm đã thực hiện "bao trọn gói” hồ sơ cho thí sinh bằng cách "liên kết” với một bệnh viện ở Hà Nội để cấp Giấy chứng nhận sức khỏe mà bác sỹ không cần phải khám nhưng vẫn có con dấu, chữ ký đầy đủ.

Sự việc vỡ lở, Thạch giám đốc cùng các thuộc hạ và hàng loạt bác sỹ bị đình chỉ công tác, số tiền bất chính 2 bên "ăn chia” cũng nhanh chóng bị thu hồi. Trung tâm đào tạo và sát hạch lái xe vùng "rừng xanh núi đỏ” cũng bị tạm đình chỉ hoạt động.

Từ hôm ấy, Thạch giám đốc lại phải trở về nghề cũ với cung, rìu, dáo, mác, vẻ mặt lúc nào cũng buồn bã, thẫn thờ. Mọi người ở vùng "rừng xanh núi đỏ” bàn tán: "Thế là còn may chán, nếu không nhờ cái mác "Phò mã” thì tội tày đình như thế chắc phải ngồi sau song sắt bóc lịch lâu rồi”.

Đại Quang


Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục