Tản văn của Nguyễn Phương Đông


Khi mặt trời còn ủ giọt sương đêm, người người, nhà nhà đã thức dậy gọi nhau í ới. Không khí náo nức, tất bật chuẩn bị cho một năm mới thật chu đáo và thịnh soạn.

Phiên chợ cuối cùng của năm cũ khác với những buổi chợ phiên. Chợ họp từ rất sớm, người mua kẻ bán đông vui nhộn nhịp, với đủ các mặt hàng bày la liệt kín cả khu vực chợ. Ngoài cổng là nơi bán hoa, nhìn từ xa đã thấy những cành đào to rực rỡ dàn trải, nụ xinh chồi biếc mơn mởn. Những cây quất được các nghệ nhân tạo hình chim hạc, Chùa Một Cột, thế của cây tạo dáng nghệ thuật rất đẹp mắt. Các loại hoa tươi, hoa hồng, hoa huệ, cẩm chướng, hướng dương… thi nhau khoe sắc, cánh hoa e ấp những giọt sương long lanh quyến rũ. Đứng trước rừng hoa muôn màu sắc, ta cảm thấy như đang đứng giữa bức tranh xuân đa dạng, phong phú. Cảnh mùa xuân quê hương hiện lên tuyệt đẹp giữa núi rừng hoang sơ mà ấm áp hữu tình.

Đi vào khu vực chính của chợ, hàng hóa đa dạng phong phú, các mặt hàng lương thực, thực phẩm của bà con từ khắp nơi mang về bày bán. Lá dong, gạo nếp, các loại măng… mua nhiều là những loại hoa quả để bày mâm ngũ quả. Những nải chuối xanh, phật thủ chín vàng thơm nức, những ngón tay đua cong dài như tay phật bà quan âm, mùi hương thơm phảng phất, hương vị ngày tết làm ta thêm ngất ngây. Bên phải của chợ bán các loại bánh kẹo, hộp to, hộp nhỏ được bài trí rất đẹp. Các loại rượu, bánh đa, bánh mứt, chè thái thơm hương… Phía cuối chợ các loại thịt mới mổ tươi ngon cùng với các loại gia cầm như ngan, gà, vịt… Những chú gà đồi chắc nịch mổ nhau chí chóe. Những âm thanh ồn ã xen lẫn tiếng nói, cười vô tư của người mua hàng cùng với lời chào đón khách của các bà, các chị đang cân đong đo đếm. Gói hàng đẹp mà nhanh thoăn thoắt như đang trình diễn cuộc thi tay nghề vậy. Phiên chợ ngày một đông hơn khi bầu trời ấm áp xanh cao, khung cảnh khu chợ ngày càng trở nên sống động hơn. Nơi bày bán các loại tranh tết, tranh Đông Hồ, tranh cá chép ngắm trăng, ngộ nghĩnh hơn là tranh chú bé ngồi nghễu nghện trên lưng trâu thổi sáo… Mỗi người xem tranh đều mua cho mình bức tranh quê hay đôi câu đối, chúc cho ngày xuân năm mới ấm no, hạnh phúc. Vui nhất là đám trẻ theo mẹ đi mua sắm quần áo mới, niềm vui nở trên nét mặt hớn hở, cười đùa rất thích thú với không khí ngày tết. Nơi đây các mặt hàng thổ cẩm của bà con bản xứ được bày bán đủ các loại với nhiều màu sắc, hoa văn rực rỡ bắt mắt. Bà con lao động sản xuất quanh năm vất vả, nay nghỉ ngơi họ cũng tự thưởng cho mình vài thứ váy, áo để cảm nhận cái tươi mới của mùa xuân.

Phiên chợ kéo dài cả ngày, không thiếu thứ gì, tối đến mà người mua, bán vẫn nối dài tới lúc sắp giao thừa. Chợ xuân ngày tết thật ý nghĩa, cuộc sống no đủ, hạnh phúc của người dân miền núi. Chứng kiến sự đổi thay của vạn vật cây lá, sự giao thoa của đất trời. Phút giao thừa chuyển mình của mùa xuân năm mới, làm ta xúc động, bồi hồi chào đón mùa xuân bất tận, hạnh phúc đắm say.

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục