(HBĐT) - Vừa vào phòng, bà phó phòng giật nảy mình khi thấy cô nhân viên mới đang gục đầu xuống bàn thút thít khóc. Gớm, sáng ra đã có chuyện gì thế. Người yêu mắng hả? Bà chủ động trò chuyện. Nức nở một hồi, lẫn trong tiếng nấc, bà hiểu đầu đuôi câu chuyện. Quẳng điện thoại xuống bàn, bà chạy vụt ra hành lang ngó ngược, ngó xuôi. Giời ạ, bé cái mồm thôi, may ở ngoài không có ai. Cái bà mà cháu kể mặc bộ váy đỏ là "phu nhân" bác ấy đấy…


Hú vía chưa? Sáng nay trời đẹp quá. Nắng thì vàng ruộm chan hòa sân công ty, cô nhân viên vừa lên cầu thang với bước nhún nhẩy, vừa hát khẽ một bài hát về mùa thu. Thì bỗng... Có một bác gái từ trên tầng cũng đi xuống. Bộ váy dài đỏ rực tha thướt, làn da trắng trang điểm hơi kỹ. Mái tóc uốn lượn, tôm xù có vẻ không hợp với tuổi này. Cô đang định lý nhí chào thì "bác gái" đã hất hàm:

- Này cô gái, cô có biết tôi là ai không? Thấy người lớn cứ hếch mắt lên. Có thấy ông ấy đâu không? Cả đêm hôm qua họp hành hay ở đâu mà chẳng thấy mặt…

Cô gái trẻ đờ người vì bất ngờ phải hứng một trận mưa ngôn từ nặng trịch. Cô ấp úng:

- Dạ, thế bác là ai vậy?… "Ông ấy" là ông nào ạ?… Cháu mới… mới…

- Thế cô biết tôi là ai không? Đúng là chả biết trên biết dưới gì cả. Cả công ty này ai còn lạ gì tôi, thế mà cô cứ im thin thít như hến vậy.

Nói rồi bác ấy đùng đùng bước xuống cầu thang. Để lại phía sau mùi nước hoa ngào ngạt cùng gương mặt tái dại của cô gái trẻ...

Nghe cô gái "tường thuật” mà chính bà phó phòng cũng thấy run run, mãi rồi bà ấy mới thì thào: "Bác gái ấy là vợ của bác giám đốc công ty mình đấy. Khiếp lắm". Ối, thế có việc gì không chị, em sợ lắm. Sao ngày mới trời xanh, mây trắng đẹp thế mà em "đen" thế, liệu có sao không? Em sợ lắm...

Đúng là đời, trăm người, trăm kiểu. Cả công ty này ai còn lạ gì "bác gái” ấy, luôn tạo cho mọi người thấy đấy là một thủ lĩnh thứ 2 ở đây. Thế mới lạ. Chẳng có điểm dừng gì cả. Việc gia đình bác ấy thế nào, về nhà mà thể hiện, chứ cứ vào đến đây là "bóc phốt” và "bẻ hành, bẻ tỏi" với chồng trước mặt anh em. Ngại quá cơ. Mà "bác trai” đâu có kém cỏi gì mà cứ cho ý kiến này nọ. Bác ấy hiền, chứ người khác thì còn lâu. Nhưng gì cũng có cơ duyên của nó. Chả dưng mà thế. Dù thế nào cũng chỉ khổ bác ấy thôi, mỗi lần thấy bác gái xuất hiện là khuôn mặt bác ấy đỏ bừng, rồi đen sạm dù không một lời ca thán. Mà tần suất vào thăm bác trai quá dày nên đương nhiên, cả công ty đều biết mặt, biết tên, quen cả giọng nói, khẩu khí đanh thép.

Thế nên, chỉ cần bác gái xuất hiện là mọi người dạt đi ngay, chả dám đối mặt, tiếp lời. Dành nguyên cả một không gian (ví dụ chỗ phòng họp nội bộ, hay căng tin công ty...) để 2 bác trao đổi, trò chuyện. Không thì bác ấy giận bác trai, nổi đóa giận lây thì có mà... Chưa kể: này, chị đang thích ăn đầu con cá hồi, em lấy xe anh xuống "Big C” mua và chế biến giúp chị nhé”! (mà chỗ ấy cách chỗ này 80 km chứ ít đâu). Hoặc: "Chị hợp với váy mua ở "bển”. Nghe nói em sắp sang thăm con du học, mua giúp chị nhé... Về chị đưa kinh phí...”. Hay: "Chỗ spa kia mới mở hay lắm, em đưa chị đến để tiếp cận nhé”. Đại loại thế. Nhưng giờ biết làm sao. Chỉ mong bác "Đi-rêc-tờ” nhà mình đủ kiên nhẫn và vững vàng bước tiếp hành trình cùng với "bác gái” ngày càng rực rỡ với các bộ cánh nhiều màu vậy. Chứ mọi người ở đây (như cô nhân viên nọ)... hãi lắm!.


Bùi Huy


Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục