Chú về chuẩn bị Tết cho ông bà đó à?Vâng bác! Sang xin bác chén chè để thưởng thức bầu không khí trong lành thấm đẫm hương xuân chút ạ. Gớm! Chú dạo này tâm hồn bay bổng nhỉ!

Dạ! Bổng, trầm gì đâu bác. Là em thèm, em nhớ cái bầu không khí trong lành, tĩnh lặng ở quê thật mà. Chứ ở phố mùa này không khí ô nhiễm lắm! Mưa xuân lắc rắc khiến khói, bụi mịn cứ luẩn quẩn gây hại cho sức khỏe con người.

Ừ! Đúng rồi chú nhỉ! Tôi đọc báo, nghe đài thấy cơ quan chuyên môn đánh giá: Tình trạng ô nhiễm môi trường không khí tại Hà Nội và một số đô thị lân cận thời gian gần đây có chiều hướng gia tăng. Có những thời điểm, chỉ số chất lượng môi trường không khí (giá trị AQI) đã lên đến mức xấu.

Đúng vậy bác! Ô nhiễm không khí ảnh hưởng nhiều tới chất lượng cuộc sống của con người đó ạ. Tổ chức Y tế thế giới đã phân tích: Tiếp xúc với các chất ô nhiễm trong không khí sẽ làm tăng nguy cơ mắc các bệnh viêm đường hô hấp cấp, viêm phổi tắc nghẽn mãn tính, hen suyễn, các bệnh tim mạch và đột quỵ. Ngoài ra có thể gây tổn thương da, các bệnh về mắt, tác động đến hệ thần kinh, hệ miễn dịch, ảnh hưởng đến sức khoẻ tâm thần, nhất là người già, trẻ nhỏ, người mắc bệnh hô hấp, tim mạch... Vừa qua, Bộ Y tế cũng đã có khuyến cáo về phòng, chống ảnh hưởng của ô nhiễm không khí tới sức khỏe con người để người dân tự phòng. Nhưng khó bác nhỉ! Hằng ngày chúng ta vẫn ta vẫn phải ra ngoài đi lại, làm việc, học hành… tránh sao cho được.

Thì mình cũng cứ góp sức thôi! Ý thức của mỗi người dân sẽ góp phần quan trọng đấy!

Thực tế, vấn đề ô nhiễm không khí là vấn nạn của toàn cầu chứ không phải riêng ta. Và chiến lược để hạn chế, khắc phục ô nhiễm không khí với những giải pháp cụ thể cũng được xây dựng, điều chỉnh, rồi công bố thường xuyên. Báo đây, chú đọc đi: Nâng cao ý thức của người dân về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường. Phủ xanh thành phố và đồi, núi trọc. Vì cây xanh có khả năng hấp thụ khí CO2, sản sinh ra O2 và làm sạch không khí, giúp cải thiện chất lượng không khí. Ngoài ra, cây cũng giúp làm mát môi trường, giảm nhiệt độ và tạo không gian yên tĩnh, thoải mái cho mọi người. Phát triển giao thông công cộng, tăng các dịch vụ như xe buýt, tàu điện ngầm, tàu hỏa có thể khuyến khích người dân sử dụng ít xe hơi hơn, từ đó giảm lượng khí thải. Quản lý chất thải và xử lý rác thải một cách hiệu quả; xây dựng hệ thống xử lý rác thải, khí thải môi trường. Phát triển, ứng dụng các nguồn năng lượng sạch... Nhưng đó là chiến lược ở tầm vĩ mô. Phải có quyết sách, sự chung sức, đồng lòng mới làm được.

Vâng bác! Em cũng hay đọc, hay xem và biết: Bên cạnh những giải pháp mang tính chiến lược dành cho quốc gia, quốc tế thì cũng có giải pháp giảm ô nhiễm không khí dành cho mỗi cá nhân như: Xử lý rác thải trước khi thải ra môi trường. Hạn chế sử dụng nguyên liệu hoá thạch, các hóa chất trong nông, lâm nghiệp. Ưu tiên sử dụng các phương tiện công cộng, tiết kiệm điện… Như vậy, mỗi người dân chúng ta có thể bắt đầu bằng việc phân loại rác tại nguồn, tái chế những vật liệu có thể tái sử dụng và xử lý đúng cách những chất thải độc hại. Chọn phương tiện giao thông thân thiện với môi trường như xe đạp, đi bộ hoặc sử dụng xe điện sẽ giảm bớt số lượng xe cá nhân trên đường, giảm thiểu lượng khí thải và giảm ô nhiễm không khí. Chúng ta cũng có thể tắt đèn và các thiết bị điện khi không sử dụng; sử dụng các thiết bị tiết kiệm năng lượng, giảm sử dụng điều hòa nhiệt độ. Nếu có điều kiện, chúng ta sử dụng năng lượng tái tạo, như năng lượng mặt trời hoặc gió cũng là một cách hiệu quả để tiết kiệm điện và giảm ô nhiễm không khí… Tóm lại, mỗi hành động nhỏ khi được thực hiện bởi nhiều người có thể tạo ra sự thay đổi lớn bác nhỉ! Mong rằng mỗi người dân đều nêu cao ý thức, trách nhiệm để giữ bầu không khí trong lành.                                                                 


Lam Nguyệt (CTV)

Các tin khác


Cây hoàng lan trong bão

Vào một ngày đầu Xuân, cây hoàng lan nhỏ được trồng trước hai nhà. Đó là hai căn nhà gỗ, lợp mái ngói đỏ. Thế rồi biên giới một ngày đầu năm vang tiếng súng. Hòa Bình vừa mới bén rễ, trường học màu vôi trắng mới quét. Những người lính cũ, những tân binh lại ra trận. Ở phố có nhiều người nhập ngũ. Lan ngóng theo người trai hàng xóm cho đến lúc bóng anh mất hút cuối phố. Người ấy đã đi mãi không trở về khi chiến trường biên giới không còn vang tiếng súng.

Ký ức xanh ngời… 

Ngày hội trường, cậu bạn từ miền Trung cũng ra kịp chuyến tàu chiều để sáng hôm sau từ Hà Nội về thăm trường cũ. Mọi khi ồn ào thế, mọi khi "ăn sóng, nói gió” thậm chí có cả chút bặm bụi công trường. Thế mà lần này… Cứ nhìn bạn đứng nép bên cô giáo chủ nhiệm đã gần 80 tuổi để chụp ảnh thì biết, như một cậu học trò nhỏ ngày nào, mới vào học cấp 3 trường huyện.

Những cuốn vở cũ

Ngày nghỉ về quê, đúng ngày nhà bác gái chuyển dọn nhà cửa, thế là chúng tôi có dịp đến thăm căn nhà cũ. Bác ra tận ngõ đón, tiếng nói tiếng cười rổn rảng: "Biết chúng mày bận, bác đánh tiếng thăm dò và cũng nghĩ là 50/50 thôi, không ngờ cả nhà lại đến. Mừng húm…”.

Về cánh đồng làng nghe gió kể...

Không biết từ bao giờ, tôi hay nhớ cánh đồng làng đến vậy. Nhớ ngày bé theo mẹ gánh lúa, tôi trầy trật bờ thấp bờ cao. Mẹ bó cho tôi mỗi đầu 3 nắm lúa, tôi gánh đi cả trên bờ dưới ruộng.

Chuyện nhà hàng xóm

11 giờ khuya, ông Hạnh vừa cài xong chốt cửa thì nghe tiếng chuông réo. Từ ngày đứa cháu ở quê bị tai nạn, ông luôn ám ảnh bởi tiếng chuông cửa hay tiếng chuông điện thoại mỗi khi về đêm. Lại một hồi gấp gáp nữa. Cửa mở, trước mặt ông lố nhố 5, 6 thanh niên tay cầm gậy gộc, hình như có cả dao quắm. Họ bảo nhau, không phải nhà này rồi vội vã lao đi. Ông ném ánh mắt khó chịu vào khoảng không lẩm bẩm, đêm hôm bấm nhầm chuông cửa nhà người ta mà không mở miệng được một câu xin lỗi.

Thu đi dài năm tháng…

Vẫn là Hồ Gươm xanh thắm… Buổi sáng mùa thu, nắng vàng nhẹ như rải những giọt mật vàng trên những lối đi ven hồ và gió thổi thật nhẹ, dâng những nỗi niềm khe khẽ, dịu dàng. Thu Hồ Gươm bao giờ cũng nhẹ, cũng khác và thật thiết tha. 2 cô bé kia chắc lần đầu ra Hà Nội, lanh chanh chạy dọc con đường ven hồ tìm chỗ check-in ưng ý nhất, cả 2 bố mẹ mỗi người một điện thoại mê mải chụp từ nhiều góc khác nhau. Tiếng người cha: "Chụp ảnh với cây, với hồ, với Tháp Rùa ổn rồi… Giờ không biết ai muốn ăn kem không nhỉ?”. Tiếng 2 đưa trẻ đồng thanh "kem đậu xanh bố nhé… Kem... kem”… Ôi tuổi thơ một sáng mùa thu mát lành, êm dịu.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục