(HBĐT) - Chiều hè, thả bước trên đường phố Trần Hưng Đạo, tôi lại náo nức với màu tím của hoa: Bằng lăng tím chiều trên phố/ Bằng lăng về nỗi nhớ chơi vơi/ Nhớ không có những buổi chiều/ Trên con đường phố có nhiều lá bay...
Bằng lăng đưa về trồng trên phố quê tôi chưa lâu nhưng hợp khí hậu, thổ nhưỡng nên phát triển tốt. Mùa hè, bằng lăng rợp bóng mát, cây không cao như phượng vĩ, bạch đàn nhưng cũng xòe cành, trổ hoa làm vui lòng lữ khách. Trên phố chiều hè: Mong manh sắc tím tuyệt vời/ Lả lơi trong gió rạng ngời người qua... Sau những giờ học, tan trường, học sinh ríu rít như đàn chim sổ lồng: Em nhìn ánh mắt long lanh/ Khăn quàng đỏ cùng bằng lăng tím trường.
Chiều hè, sau một buổi quét dọn, chị lao công lại tất tưởi thu xếp về nhà với mẹ già, con nhỏ, có người chồng là lính biên cương - nơi ấy, hoa mua, hoa sim tím sẫm một chiều trên dải núi non hùng vĩ phía Bắc. Nơi núi non trùng điệp không có màu tím của hoa bằng lăng, thiếu vắng bằng lăng nhưng đủ đầy màu tím hoa mua, hoa sim, sắc tím cũng làm vơi nỗi nhớ người xa, nhớ mẹ già, vợ trẻ, con thơ của người lính, để chắc tay súng bảo vệ biên cương, giữ vững đường mòn lối mở, góp phần chống dịch Covid-19. Ở vùng biên xa xôi dường như anh vẫn nghe văng vẳng câu ca của con thơ: Nông trường ta rộng mênh mông/ Trăng lên trăng xuống vẫn không ra ngoài... Người ở nhà lao động cho đường phố văn minh, xanh - sạch - đẹp, người tuyến đầu giữ bình yên bờ cõi mà nỗi nhớ khôn nguôi: Bằng lăng gọi nắng em sang/ Ngây ngất ngắm cánh hoa bay giữa trời/ Mong manh sắc tím tuyệt vời/ Bằng lăng trong gió lả lơi chiều hè...
Văn Song (TTV)
(HBĐT) - Mấy ngày nay, sức khỏe bà Miên có vẻ khá hơn. Sáng bà dậy sớm, lại loạt xoạt tiếng chổi quen thuộc ngoài hiên. Khi đứa cháu nội bê đĩa bánh cuốn mời, bà vẫn xơi được 5 - 7 miếng. Rồi bà bảo cô con dâu mở ti vi. Tiếng phát thanh viên đang giới thiệu về một bài hát truyền thống cùng giai điệu trữ tình vang lên, khiến căn nhà thêm vui, thêm ấm. Nắng đã chảy tràn trên những hàng cau và giàn trầu trước nhà. Tiếng ve ran phía vườn xa vọng lại. Cả nhà mừng thầm khấp khởi.
Tháng 5, nhìn những thửa ruộng bậc thang đã thấy ưng bụng lắm rồi. Đúng là có dầm mưa dãi nắng mới có lúc thảnh thơi chờ đổ thóc vào thùng. Dưới suối bọn trẻ con chí chóe nô đùa, trên sàn mấy cụ già bỏm bẻm nhai trầu, uống nước trà xanh trong sắc chiều Tây Bắc.
(HBĐT) - Đức… có chuyện này muốn nói với Trang! Giọng ngập ngừng của người yêu làm Trang tò mò. Bởi lâu nay, dù có bất kỳ chuyện gì Đức cũng đều thoải mái chia sẻ với Trang. Nay lại ấp úng. Chắc phải là chuyện hệ trọng lắm.
(HBĐT) - Mấy ngày nay, sức khỏe bà Miên có vẻ khá hơn. Sáng bà dậy sớm, lại loạt xoạt tiếng chổi quen thuộc ngoài hiên. Khi đứa cháu nội bê đĩa bánh cuốn mời, bà vẫn xơi được 5 - 7 miếng. Rồi bà bảo cô con dâu mở ti vi. Tiếng phát thanh viên đang giới thiệu về một bài hát truyền thống cùng giai điệu trữ tình vang lên, khiến căn nhà thêm vui, thêm ấm. Nắng đã chảy tràn trên những hàng cau và giàn trầu trước nhà. Tiếng ve ran phía vườn xa vọng lại. Cả nhà mừng thầm khấp khởi.
Truyện ngắn của Thúy Hằng