(HBĐT) - Ông Chiến chỉnh tề trong bộ quân phục cấp tá, ngực lấp lánh huân chương, ông chuẩn bị đi chúc Tết ngày mồng một đầu năm. Thấy chồng định đi chúc Tết hàng xóm, bà vợ ông giọng đay nghiến:
- Người ta ăn ở chẳng có tình nghĩa gì, ông chớ sang nhà ông bà Tạo chúc Tết.
- Bà này lạ thật, sống căng thẳng với nhau thời gian qua thật là khổ tâm. Tôi cho rằng, năm mới nên quên chuyện cũ, oán thì nên gỡ, cởi cho cuộc sống của hai gia đình trở lại bình thường, anh em xa phải có láng giềng gần.
- Đấy rồi ông xem, được thể họ lên mặt, cởi cái nỗi gì.
ông Chiến vẫn ý mình, ông vui vẻ sang nhà ông bà Tạo, bà vợ ông Chiến ở nhà lắng nghe động tĩnh, sẵn sàng ra ứng chiến nếu có chuyện xảy ra.
Lạ chưa, chỉ thấy tiếng nói chuyện rôm rả, lời chúc tụng vui vẻ và tiếng cười tiễn khách của vợ chồng ông Tạo đến ngoài ngõ.
- Thôi, chuyện cũ chúng em xin hai bác bỏ qua, giận quá mất khôn, sống cứ thù oán chẳng ra làm sao cả.
ông Chiến thấy việc mình đầu năm xuất hành vui vẻ, thắng lợi, ông xởi lởi:
- Nào ta bắt tay nhau lần nữa, năm mới quên chuyện cũ, cả hai gia đình sang năm Thìn phải là mộõt năm rồng bay đoàn kết, hạnh phúc.
- Chiều mai cháu cả ở Sài Gòn ra, em làm mâm cơm vui gia đình, em mời hai bác sang với chúng em vui chén rượu xuân.
Tiếng bà Tạo hồ hởi làm bà Chiến thấy lòng mình ấm lại, gạt bỏ nhỏ nhen để có tình làng, nghĩa xóm.
Văn Song (T.T.V)
(HBĐT) - 5 giờ 30 phút sáng nay, bác H ở dãy phố nọ đã lọ mọ dậy đi tập thể dục. Khiếp, ê ẩm cả người, ê ẩm cả tai. Đêm qua, con bé nhà hàng xóm, đang tuổi “teen” sinh nhật, đông khách quá, cứ nườm nượp quà, hoa, đủ các thành phần.
(HBĐT) - Một sáng chủ nhật của một ngày giữa tháng 11, Hòa theo ông nội đi phố. Đang đi trên hè phố, phố ngày chủ nhật trời nắng nhẹ, người đông đúc. Hòa đang chăm chú ở quầy háng bán đồ lưu niệm và có ý định chọn mua một thứ làm quà tặng cô giáo chủ nhiệm nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.
(HBĐT) - Đi học về, bé Ly nhắc mẹ: - Tối nay họp phụ huynh mẹ ạ. Cô dặn khi bố mẹ đi họp nhớ mang theo khoảng gần 2 triệu đồng để đóng góp các khoản. Chị Liên đang chuẩn bị bữa cơm chiều dừng tay hỏi lại con gái: - Con có nghe nhầm không? Làm gì mà đóng góp nhiều tiền thế. Mất đứt tháng lương của mẹ rồi.
(HBĐT) - Chẳng biết lấy thông tin từ đâu mà đám cán bộ, công nhân viên công ty X. cứ xì xào to nhỏ từ lúc ăn phở sáng đến bữa chiều nhậu bia hơi, mực nướng. Cụ B. về đợt này à, về trước tuổi à?. ông B. thì chẳng biết gì nhưng lạ quá, đến chỗ nào, chỗ ấy im bặt, mọi người đánh trống lảng. Anh nọ, mọi khi mới nghe cụ hắt hơi một cái cũng lọ mọ mang lọ dầu tha tận Thẩm Quyến - China mời cụ dùng cho khỏi ốm. Nay hờ hững: Nghỉ thế, giờ ai thay cụ nhỉ, còn mấy năm nữa sao chẳng cố? Cô Z. mới ra trường nhưng biết cả ngày giỗ cụ ông, cụ bà của giám đốc cộng với 5 bữa sinh nhật của tiểu gia đình giám đốc.
(HBĐT) - Đang xếp bát đũa chuẩn bị cho bữa cơm tối, chuông điện thoại reo, chị Minh vội chạy tới nghe máy rồi “… ừ…ừ, mẹ biết rồi”.
(HBĐT) - Không ngờ lại gặp “người quan trọng” trong đội hình làm truyền thông về chuyên đề X... Toàn đoàn đã lên xe và hướng về địa điểm nọ. Các bác có tuổi, khiêm nhường đang khao các bạn trẻ một vài câu chuyện tiếu lâm có chừng, có mực. Một vài bác bạo gan kể thêm một vài chuyện thâm cung, bí sử của người mẫu H., người đẹp V.. Các bác ở T.ư có khác, chuyện gì cũng biết. Mọi người cũng cảm thấy thoải mái đôi chút, đỡ cảm giác đường xa... Nhưng nhóm bạn ngồi ở góc kia lại có vẻ căng thẳng. 5-6 cặp mắt đang dồn về phía một anh bạn trẻ cỡ 28-30 tuổi. à, anh đang diễn thuyết điều gì đó...