(HBĐT) - Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, đẹp như hương thầm của cô gái mới lớn, nhẹ nhàng và quyến rũ. Mùa xuân, tiết trời trong lành, mát mẻ nhưng sáng sớm hay đêm về vẫn cảm nhận được cái se lạnh mơn man. Nơi thôn quê - những "khu phố” của làng quê ta thường tìm được cảnh yên ả, thanh bình mỗi sáng mai thức dậy. Sương xuân dịu dàng đọng lại nơi cỏ cây, hoa lá, trên ngọn lúa xanh mướt đang bén rễ vươn mình đón ánh bình minh. Và đâu đó, những người con xa quê thường nhớ nhung, lưu luyến và trở về mỗi khi có dịp để được thả hồn với "bờ ao, giếng nước, sân đình”, tìm về với tuổi thơ và sự bình yên nơi tâm hồn.

Đầu xuân năm mới, khi bước chân ra ngõ, "người nhà quê” thường dành cho nhau những lời nói nhẹ nhàng với hàm ý tốt đẹp, chúc cho nhau nhiều sức khỏe, may mắn và năm mới mùa màng bội thu. Những lời nói ấy đâu phải kiểu cách, mỹ miều mà đó chỉ là những mong mỏi, khát khao một cuộc sống ấm no, đủ đầy của người dân nông thôn. Lộc đầu năm cũng là hạnh phúc, là ước mơ của mỗi con người. Lộc xuân cũng là lộc của trời đất ban tặng con người. Tết đến, mỗi người đều háo hức và thưởng thức những ngày vui trọn vẹn bên người thân, không lo toan, không vội vã. Hết Tết, xuân về, người dân nông thôn lại trở về cuộc sống tất bật của nhà nông, cày sâu cuốc bẫm gieo những mầm sống xuống lòng đất để rồi sau vài ba tháng được gặt hái những "hạt ngọc” mà mẹ đất ban tặng.

Trái với mùa xuân là mùa đông - mùa trút lá, mùa của những cây bàng, lộc vừng chuyển màu thay lá trong thời điểm rất ngắn. Sau một đêm, lá đắp đống dưới gốc còn trơ lại những cành cây khẳng khiu, khô cứng như không còn sự sống. Nơi phố phường, chị lao công cũng vất vả hơn khi phải gồng mình đẩy chiếc xe đầy ắp lá rụng, quét đằng trước, lá rụng đằng sau. Mỗi cơn gió đi qua, lá lại ào ào trút như "rụng khoán”. Vậy mà mùa xuân đến, những làn mưa xuân rơi nhẹ như "rắc mật” làm cho vạn vật thức tỉnh. Cỏ cây, hoa lá vươn mình thức dậy sau giấc ngủ đông, thi nhau vươn những mầm sống đầy quyến rũ. Khi mưa xuân lất phất rơi, những cành cây tưởng chừng như khô héo đã đâm chồi, nảy lộc như những bàn tay bé xíu của trẻ nhỏ xòe ra đón giọt mưa đầu mùa.

Lúc này đây, các loài hoa thi nhau khoe sắc, đua nhau tỏa hương thơm làm quyến luyến biết bao tâm hồn. Đầu làng, cuối ngõ đâu đâu cũng ngào ngạt hương của mùa xuân. Nào nhãn, vải, dâu da xoan, hồng bì, bưởi… đua nhau nở hoa, không quá quyến rũ nhưng cũng đủ làm say lòng người và "rụ” được đám ong, bướm. Mỗi sáng, đàn ong mật tìm đến những chùm hoa trĩu cành hút mật, chúng vo ve từng đàn như dạo nhạc thật vui tai. Không "kém miếng”, những chú chim sâu, chim sẻ lích chích từng bầy đậu trên những cành cây chi chít lộc xuân, chúng ngó nghiêng, chuyền cành tìm lũ sâu ẩn mình dưới những mầm xuân.

Mùa xuân, mùa của yêu thương, nhung nhớ. Khi ta thư thả đi dưới làn mưa xuân mới thấy thú vị. Buổi tối, các loài hoa tỏa hương nồng nàn, thơm và quyến rũ hơn. Cây bưởi nhà ai nở trắng góc vườn với mùi hương thật ngọt ngào, thanh khiết, cũng thật quyến rũ như thiếu nữ độ tuổi thanh xuân căng tràn sức sống. Nếu ai đó chưa được thưởng thức mùi hương của hoa bưởi dưới làn mưa xuân thì thật đáng tiếc. Hương bưởi có đặc trưng riêng mà muôn loài hoa khó có thể sánh bằng. Bởi vậy, các mẹ, các chị em sau khi thưởng thức những múi bưởi mọng nước rồi giữ lại vỏ để đun nước gội đầu. Tinh dầu của vỏ bưởi làm cho mái tóc mượt hơn và cảm giác đầu óc nhẹ nhàng bởi hương thơm lưu lại trên mái tóc. Thuở nhỏ, mỗi khi được bố mẹ cho về quê là tôi luôn "phải lòng” hương thơm ngọt ngào đó. Nhiều khi tôi còn trải chiếu dưới gốc bưởi, nhặt hoa bưởi rụng để chơi, để cất vào túi áo cho thơm. Xuân sang, hoa bưởi, hoa cam và rất nhiều loài hoa bung nở, bởi vậy, tôi thầm đặt tên cho mùa xuân là mùa của hương xuân.

Dưới hồ nước, khi hoàng hôn buông xuống, ông mặt trời đi tìm chỗ ngủ, lũ ếch, nhái, ễnh ương cùng đồng thanh "dạo nhạc”. ánh trăng quê soi tỏ cả mặt ao, hồ nước, tiếng ộp oạp, chộp choạp kêu ráo riết thật đinh tai, nhức óc như lột tả cảnh thanh bình, yên ả nơi đồng quê. Mưa xuân tí tách rơi, đám ếch ương cũng nhảy ra khỏi hang để thưởng thức, vùng vẫy dưới mặt nước. Đôi lúc chú nhái con nhảy nhót trên tàu lá súng như đùa rỡn dưới ánh trăng rồi lại nhảy tõm xuống mặt hồ làm ánh trăng như vỡ vụn, sóng sánh. Mưa xuân, vạn vật như hòa cùng trời đất để khoe sắc, tỏa hương như "vị” của mùa xuân. Tổng thể của một mùa xuân đầy sức sống và sức hấp dẫn với trăm hoa đua nở với hương xuân thật nồng nàn đem đến cho ta cảm giác thanh bình và ấm cúng.


Thúy Ngọc


Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục