(HBĐT)-Những ngày cuối tháng 2, khi đất trời vẫn còn vương đậm hương mùa xuân….thì cả xã hội lại hướng về nghề y, về những người thầy thuốc - những người coi sự nghiệp trị bệnh cứu người là trách nhiệm, là lẽ sống của mình. Tháng 2 năm nay, đối phó với dịch bệnh, các y, bác sĩ luôn là những người âm thầm chịu nhiều áp lực, vất vả, thậm chí là nguy hiểm nhất. Dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do chủng mới của vi rút corona (Covid-19) đang diễn ra, càng cho thấy những phẩm chất đáng quý của đội ngũ nhân viên ngành Y.  Họ thực sự là những "chiến sĩ” áo trắng quả cảm, qua đó làm đẹp thêm hình ảnh người chiến sĩ áo trắng trong tâm trí mỗi người dân.

Khi nghe đài, báo đưa tin, các công dân Việt Nam đựơc đón an toàn trở về quê hương, trong mắt các y, bác sĩ ánh lên niềm vui khôn tả dù theo quy định, để bảo đảm an toàn, họ sẽ phải xa gia đình, chịu cách ly 14 ngày để theo dõi sức khỏe. Họ đã sẵn sàng cho điều đó, bởi khi đã chọn nghề thầy thuốc để theo đuổi, đội ngũ y, bác sĩ là những người hiểu rõ những gì cần làm trước nguy cơ lây nhiễm bệnh nguy hiểm. Rồi đây, khi dịch bệnh qua đi, cộng đồng sẽ ghi nhớ bài học về công cuộc kiểm soát, ngăn chặn dịch bệnh truyền nhiễm cũng như sự hy sinh quên mình của đội ngũ y, bác sĩ. Nghề y là một nghề cao quý nhưng cũng là nghề đòi hỏi hy sinh và tận tụy. Sự hy sinh ấy đang diễn ra từng giờ từng phút, ở khắp mọi miền Tổ quốc thân yêu của chúng ta. Từ biên giới đến hải đảo, từ thành phố đến miền núi, vùng sâu, vùng xa, luôn có hàng trăm ngàn nhân viên y tế dân y hay các thầy thuốc đang công tác trong các lực lượng vũ trang nhân dân...đang miệt mài với sự nghiệp "Lương y như Từ Mẫu”. Mỗi mũi tiêm, mỗi viên thuốc, mỗi ánh mắt, bàn tay của người thầy thuốc đều chứa đựng tấm lòng nhân hậu. Khi sáng chói, lúc thầm lặng nhưng sự hy sinh của những người thầy thuốc luôn luôn đáng quý, đáng trân trọng….Thực tế đã minh chứng, trong cuộc chiến đấu và đẩy lùi bệnh tật, bảo vệ sức khoẻ người dân hôm nay, có biết bao cống hiến thầm lặng của đội ngũ y bác sĩ, nhân viên y tế đặc biệt ở những vùng sâu, vùng xa chưa một lần được nhắc tới. Sự cống hiến, tận tâm và hy sinh vì lý tưởng nghề mà người thầy thuốc theo đuổi có thể sẽ chỉ là một đốm lửa nhỏ giữa thẳm sâu của cuộc sống náo nhiệt ồn ào. Cộng đồng xã hội đã và luôn thấu hiểu và cùng chung tay khiến cho những đốm lửa càng sáng thêm lên, nhân lên nhiều hơn nữa những ngọn lửa nhân ái. Những chiến sĩ áo trắng trên mọi miền đất nước, từ các giáo sư, bác sĩ, dược sĩ, lương y, cán bộ dân số, nhân viên y tế thôn bản … Đó là những con người đã không quản ngại khó khăn, đã vươn lên miệt mài học tập, rèn luyện để nâng cao tay nghề, nhằm chăm sóc, điều trị cho người bệnh tốt hơn; hay những con người mà dù cuộc sống của họ còn muôn vàn vất vả nhưng vẫn miệt mài vượt suối, băng rừng để đi chữa bệnh cho nhân dân vùng sâu, vùng xa hay sẵn sàng "ba cùng” với những người không may mắc bệnh hiểm nghèo… Chúng ta luôn thấy, họ là những con người bình dị mà cao đẹp trong cuộc sống hôm nay./.


Bùi Thị Chiều

(Cao Dương – Lương Sơn)


Các tin khác


Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục