(HBĐT) - Mới tang tảng sáng, bà Mây- quán nước đầu ngõ vừa mới bê cái bàn ra đã thấy "sịch” cái trước mặt. Anh Phán làm ở công ty X., ngày nghỉ đi đâu mà sớm thế…
- U ơi, khổ lắm. Đi ăn đầy tháng đứa cháu gọi mình là ông trẻ ở trong quê. Nửa đêm qua, chuông điện thoại reo inh ỏi, sợ có chuyện gì trong quê, ai dè "được mời” cỗ. Thằng cháu khoe là đã dựng xong phông bạt, bàn ghế và mổ xong mấy con lợn "còi” rồi. Chú về chỉ có chén thôi, chẳng phải động chân, động tay gì…
-Thì về đi, có sao - bà Mây góp chuyện.
- Vâng… Vâng… Không đi thì họ hang trách móc mà đi - về thì nguyên trên đường đã 100 km rồi… Đúng là "ăn một bát cháo”… Đã thế còn phải chuẩn bị quà cáp nữa chứ, cỗ bàn "mở rộng”! ôi mệt!
- Bà Mây cười ra chiều thông cảm và nhắc khẽ: Đường dài, uống rượu vừa thôi nhé…
Cuối năm, đúng là "mùa ăn” nở rộ nên cái đống phong bì bà bán chạy veo veo.
Cứ thấy khách đến, ngồi uống nước nhẫn nha một chút và khi đứng dậy, y như rằng kèm theo câu cửa miệng: Bán cho con mấy cái phong bì. Thôi như cái chuyện đám cưới, đám giỗ… không đừng được đã đành, còn bao vụ liên hoan, ăn uống theo nhiều góc độ khác nhau cũng nhiều không kể xiết.
Như hôm nọ, cậu H. đến đây uống nước với vẻ tâm trạng lắm. Có vẻ như trượt lô đề, xổ số hay sao ấy. Hờ hững uống nước, hờ hững lấy tiền trả và cả hờ hững khi nhét tiền vào các phong bì. Bà gợi chuyện:
- Gì mà nghiêm trọng thế?
- Vâng, cháu đi dự liên hoan "khao” bằng thạc sĩ của anh trưởng phòng sở nọ cô ạ.
- Được mời khao thì sướng quá còn gì!!!
- Vâng. Sướng, được mời mà méo cả mặt đấy. Vác mồm đi ăn suông à? "Họ” mời cũng khá tinh tế, ý nhị nhưng mình phải đọc vị được chứ. Đã thế, mấy ông bạn cùng phòng đang đi công tác không về được cũng gửi gắm, nhờ vả nên vẹt hết tháng lương rồi….
- Sao vẽ chuyện thế ?
- Vâng. Ai cũng thấy thế nhưng vẫn phải vào guồng. Nghe nói, tiệc được đặt ở "Res-tau-răn” đẳng cấp lắm. Cũng 10 - 15 mâm đấy…
Nghe nói tuần sau anh ấy về quê "khao” tiếp. "Vinh quy bái tổ mà”…
Nhìn dáng vẻ không vui của anh thanh niên nọ, bà Mây khẽ lắc đầu và lẩm bẩm: "Phú quý sinh lễ nghĩa”. Bày đặt ăn uống phong bao, phong bì. Ngán ngẩm quá!
Bùi Huy