Con bé mắt ngấn lệ cầm điện thoại gọi cho bố về ngay, mẹ bị bắt rồi, vì đi buôn hàng lậu. Chẳng là ở quê, cứ đến tháng 9, đa số đàn ông, thanh niên rời quê đi Hà Nội, TP Hồ Chí Minh hay các tỉnh lân cận để làm thuê. Bố con bé cũng không ngoại lệ. Đi làm 3 tháng để cuối năm có cái tết đầm ấm bên gia đình.
Mẹ nó ở nhà vào huyện Cao Phong buôn cam mang ra chợ thành phố bán. Năm nay cam rẻ, người khôn, của khó, nhiều người trồng Cao Phong còn tự mang ra chợ đổ buôn. Lãi ít, thậm chí có hôm còn ế. Chị quyết tâm đổi nghề, vì có cô bạn người nhà ở Móng Cái (Quảng Ninh) buôn hàng quần áo giới thiệu nên chị quyết định đi Móng Cái lấy hàng về bán kiếm cái tết phụ cùng chồng. Chuyến đầu chị mang quần áo, giày dép về bán, cũng có lãi nhưng hàng vẫn tồn. Chuyến thứ hai, thứ ba… chị mạnh dạn lấy thêm đồ điện tử. Có lãi hơn, chị sắm cho 2 đứa con giày, dép, quần áo tươm tất. Thằng con lớn đi học bằng xe đạp, thấy mẹ có tiền đòi mua xe đạp điện, chị đồng ý mua cho con. Bố chúng gọi điện về, chúng khoe rối rít mẹ chiều chúng con lắm, mua cho nhiều thứ… Nhà không còn dùng tivi cũ nữa, mẹ đổi sang tivi màn hình phẳng và siêu mỏng rồi.
Sau một hồi nói chuyện qua điện thoại với vợ, anh khuyên chị có vốn rồi nên ở nhà mở cửa hàng còn quản được con cái và quán xuyến gia đình trong lúc chồng đi vắng nhưng chị không nghe.
Cuối năm, xe và người tấp nập vào, ra bến. Chị ngồi quán nước chờ xe đến bốc hàng, tình cờ nghe thấy chị ngồi cạnh nói với bà chủ quán nước về những món hàng cuối năm bán chạy nhất, vốn ít mà lãi lớn, chỉ cần đi vài chuyến thôi, số lãi đó có mà bằng cả năm đi buôn kẽo kẹt. Chị nghĩ bụng buôn gì mà lãi khủng vậy. Chị lân la hỏi, bà chủ quán nước bảo chị này có nguồn hàng đấy, lấy của chị kia về mà bán tốt lắm.
Sẵn còn ít tiền trong túi, chị mua 15 kg pháo nổ, tương đương với 50 bánh pháo mang về bán. Qua trạm kiểm soát, bị lực lượng chức năng phát hiện, chị bị bắt.
Giờ đây, chị ngồi trong trại giam có ân hận về những việc mình đã làm. Đâu vì cái lợi trước mắt mà làm khổ chồng, con và gia đình. Giá như chị nghe lời khuyên của chồng, bây giờ đâu đến nỗi. Hai đứa con đang tuổi ăn, tuổi lớn, chúng cần sự dạy dỗ, chăm sóc của mẹ.
Lê Nhung
(HBĐT) - Đã là tháng mười hai rồi đấy! Nhanh thật! Bạn lại thở dài với điệp khúc quen thuộc đến nao lòng. Mới tháng một, vậy mà…