Với suy nghĩ "lập công chuộc tội”, thời gian đầu, Thạch giám đốc quản lý, điều hành Trung tâm rất chặt chẽ, nghiêm túc. Nhưng với đồng lương ít ỏi chỉ đủ tiêu vặt khiến Thạch giám đốc trăn trở tìm cách kiếm tiền để có đồng ra, đồng vào cho đỡ bị vợ con "đay nghiến”.
Hôm ấy, khi Thạch giám đốc đang giải sầu bằng chai rượu nút lá chuối cùng mấy củ lạc luộc thì nghe tiếng xe phanh ken két trước cửa nhà. Ông anh kết nghĩa từ chiếc Camry bóng nhoáng bước xuống rõ bệ vệ, giọng oang oang: Chú đúng là "chuột sa chĩnh gạo” mà không biết tận dụng. Anh bày cho chú kế này, đơn giản, gọn nhẹ mà "dễ kiếm".
Không biết ông anh kết nghĩa bày mưu tính kế kiểu gì, nhưng chỉ ít ngày sau, Trung tâm đào tạo và sát hạch lái xe của Thạch giám đốc có thêm một thông báo mới "đào tạo trọn gói”. Với tổng số tiền 7 triệu đồng, Trung tâm sẽ lo toàn bộ từ hồ sơ, khám sức khỏe đến đào tạo tại trung tâm, hoàn thiện hồ sơ thi bằng, đào tạo lý thuyết sát hạch, thực hành lái xe... Cũng từ đấy, số lượng thí sinh đăng ký vào Trung tâm tăng vọt, cuộc sống của giám đốc Thạch và các nhân viên ngày càng khấm khá.
Nhưng chuyện làm gian dối chẳng giữ kín được bao lâu, vì những thí sinh chân chính đã phát hiện cùng khóa học với mình có những người đã mắc bệnh rối loạn tâm thần mạn tính; mắt kèm nhèm không đọc được báo, thậm chí còn bị mù màu. Tệ hơn còn có thí sinh cụt 1 tay hoặc 1 chân... Ngay sau đó, thanh tra vào cuộc ráo riết, trước "nhân chứng, vật chứng” rành rành, Thạch giám đốc đành khai tuốt tuồn tuột: Để có đồng ra, đồng vào, Trung tâm đã thực hiện "bao trọn gói” hồ sơ cho thí sinh bằng cách "liên kết” với một bệnh viện ở Hà Nội để cấp Giấy chứng nhận sức khỏe mà bác sỹ không cần phải khám nhưng vẫn có con dấu, chữ ký đầy đủ.
Sự việc vỡ lở, Thạch giám đốc cùng các thuộc hạ và hàng loạt bác sỹ bị đình chỉ công tác, số tiền bất chính 2 bên "ăn chia” cũng nhanh chóng bị thu hồi. Trung tâm đào tạo và sát hạch lái xe vùng "rừng xanh núi đỏ” cũng bị tạm đình chỉ hoạt động.
Từ hôm ấy, Thạch giám đốc lại phải trở về nghề cũ với cung, rìu, dáo, mác, vẻ mặt lúc nào cũng buồn bã, thẫn thờ. Mọi người ở vùng "rừng xanh núi đỏ” bàn tán: "Thế là còn may chán, nếu không nhờ cái mác "Phò mã” thì tội tày đình như thế chắc phải ngồi sau song sắt bóc lịch lâu rồi”.
Đại Quang