(HBĐT) - Những cánh phượng đã thắp đỏ góc sân trường, ve sầu đã kêu râm ran báo mùa hè đến, một năm học kết thúc. Để chuẩn bị cho ngày tổng kết năm học và kỷ niệm ngày 1/6, ngày Quốc tế thiếu nhi, lớp 5A ríu rít tập bản đồng ca do cô giáo Huyện, chủ nhiệm lớp hướng dẫn. Cả bọn thằng Cường, Huy, Quang, Tuấn, Dũng cùng bọn cái Liên, Trang, Thảo, Thủy, Thu chuản bị một tiết mục thật xuất sắc để rồi chia tay mái trường tiểu học đã gắn bó với chúng bao kỷ niệm trong học tập, sinh hoạt đội - những ngày vô tư hồn nhiên của tuổi học trò.
Vì vậy, chúng nó bảo nhau phải ăn mặc thật đẹp, con trai áo sơ mi trắng, quần xanh, con gái cũng áo trắng, váy màu xanh cổ vịt, quàng khăn đỏ, tóc đính nơ hồng, khi biểu diễn là phải cùng hát thật to, nét mặt tươi vui, rạng rỡ. Tâm sự của bọn học trò 5A, là lớp luôn dẫn đầu về học tập và mọi mặt sinh hoạt, dưới cờ, lớp 5A đã nhiều lần được cô hiệu trưởng tuyên dương khen ngợi, phải làm gì để các thầy, cô và các bạn có ấn tượng sâu sắc với lớp 5A trước lúc chia tay.
Nhân ngày này, thằng Quang được mẹ mua cho một chiếc áo mới trắng tinh nhưng chỉ hơi dài một tý. Mặc thử vào, thằng Quang không vui, mặt xị xuống. Mẹ Quang nhỏ nhẹ:
- Hơi dài một tý nhưng tuổi đang lớn, mặc vào nửa năm lớp 6 là vừa, bây giờ có dài bỏ vào quần, ai biết đâu mà cũng rất đẹp.
Nghe lời mẹ, Quang lại vui vẻ, xúng xính quần áo đến trường. Sáng nay, sân trường đỏ màu hoa phượng, băng, cờ, khẩu hiệu. Cả trường náo nức trong bầu không khí kết thúc thắng lợi năm học và biểu diễn văn nghệ kỷ niệm ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6.
Đến tiết mục đồng ca lớp 5A, cả bọn được thoa nhẹ tý son, phấn trông đứa nào cũng đẹp hẳn lên. Cả sân trường vỗ tay hoan hô khi nghe giới thiệu bản đồng ca lớp 5A.
- Hoan hô 5A, 5A cố lên!
Bản đồng ca bắt đầu, cả sân trường bị thu hút vào tiết mục biểu diễn của 5A.
Cô Huyền ngước nhìn học sinh mình, nét mặt có vẻ mãn nguyện.
Bọn con trai cùng nhau hát thật to, thật vang vì trước mặt chúng là các đại biểu, cha mẹ học sinh, các thầy, cô và bạn bè đang chăm chu, khích lệ. Bài hát vang lên cùng tiếng đàn oóc gan nghe nhịp nhàng.
Dưới sân có tiếng.
- 5A hát đều ghê, 5A nhất rồi!
Chúng nó cứ vô tư hát với vẻ mặt hồn nhiên tự hào, sung sướng.
Bước sang phần điệp khúc của bài hát thì bỗng nhiên trong cổ thằng Quang thấy ngứa, cái ho như muốn nhảy ra. Oỏng kính quay phim cứ như đang dõi vào mặt nó, Quang bậm miệng, đỏ mắt, tía tai, thằng Huy đứng bên liếc nhìn, nó cầm tay Quang.
Bàn tay Quang nóng hầm hập, nó lo cho bạn.
Bản đồng ca kết thúc, cả sân trường vang lên tiếng vỗ tay.
- Hoan hô bản đồng ca 5A.
Thằng Quang chạy vội ra cây phượng góc sân ngồi sụp xuống ho một tràng dài cho đã, bù lúc bậm miệng nín ho thì cái ho lại cứ chực nhảy ra. Bỗng nhiên thằng Quang thấy đũng quần hơi ươn ướt nó vội đứng dậy rút cái áo sơ mi ra khỏi quần, lúc này cái áo hơi dài một tý lại có tác dụng. Thằng Huy kịp đến với giọng thông cảm:
- Chắc là vì nín ho mà vãi… chứ gì?
Hai đứa nhìn nhau, thằng Quang tủm tỉm cười. Hòa vào bạn bè với bao niềm vui cuối năm, riêng thằng Quang nhớ mãi bản đồng ca lớp 5A.
Truyện ngắn của Văn Song (T.T.V)
(HBĐT) - Khi còn là sếp ở một cơ quan, người được ông Vạn ưu ái nhất là trưởng phòng hành chính Hoạt bởi ông ta là người khéo léo, hoạt bát, biết chiều ý sếp, lo cho sếp việc mua sắm bàn ghế, giường tủ mới cho phòng làm việc, lo xe cộ thăm viếng bạn bè, bà con hoặc cho vợ đi lễ chùa.
(HBĐT) - Bệnh viện huyện nằm bên ruộng lúa. Hàng bánh xèo, quán bún cá, quán nem nướng, cà phê... đều nhìn ra ruộng lúa. Hầu hết những con đường lớn nhỏ đều chạy xuyên giữa cánh đồng.
(HBĐT) - Tháng ba, Tháng thanh niên, các đoàn màu áo xanh tình nguyện từ các trường học, đơn vị, cơ quan tỏa về các địa phương. Trên ngực màu áo xanh lấp lánh chiếc huy hiệu Đoàn, có một số đội mũ tai bèo tự hào với chiếc mũ của các anh giải phóng quân năm xưa của thời đánh Mỹ. Màu áo xanh tình nguyện đi đến đâu là ở đó rộn ràng tiếng hát, họ trồng cây phủ xanh đồi trọc, đến thăm hỏi gia đình chính sách.
(HBĐT) - Tứ được các bà và mấy chị bán hàng đều quý mến bởi cái nết nhanh nhẹn lại dễ bảo, từ hướng dẫn cho khách chỗ mua, nơi bán hàng, vệ sinh chợ…, việc gì Tứ cũng săng sái. Từ bữa chiều chuyển giúp mế My mấy bó củi vào nhà và sau lần nhờ Uyên vá giúp cái áo, Tứ mới biết Uyên bị khuyết tật, hàng ngày đi lại bằng xe lăn thật khó khăn. Uyên cũng đã 18 tuổi, nhà chỉ có hai mẹ con, cô là thợ may và cũng là chủ hiệu. Rồi là Tứ lại rẽ vào hiệu may, anh thường mua giúp cuộn chỉ, mớ rau, đôi khi mua cho Uyên mấy thứ hoa quả và ngồi xem Uyên may. Gần đây, Tứ năng vào thư viện mượn giúp Uyên sách và Tứ như vui lây khi những cuốn sách mang lại niềm vui cho em. Trong hiệu, Uyên vẫn dành chiếc ghế nhỏ bên bàn máy cho anh ngồi, vừa làm, cô vừa cùng anh chuyện trò thật vui vẻ. Uyên đã sớm nhận ra Tứ có giọng nói trầm ấm. Không biết anh đã là khách quen từ khi nào chẳng ai còn nhớ rõ.
(HBĐT) - Đang học trường PT DTNT tỉnh, Páo được nghỉ sớm để về đón Tết của người Mông trên vùng cao. Páo hăm hở, sáng sớm khoác túi ra bắt xe, Páo mừng lắm. Anh thanh niên Mông năm nay bước sang tuổi 17, đang học lớp 10, có dáng người mập, bước đi chắc nịch, mắt sáng nhưng có biệt tài thổi khèn và múa giỏi. Mỗi lần có sinh hoạt văn nghệ, tiết mục của Páo được bạn bè nhiệt liệt khen ngợi.